Giữa không trung, song phương không ngừng giằng co.
Thiết Huyết tay cầm ma binh khí thế đại thịnh. Trước mặt hắn, Thiên Tiệm cùng Cửu Huyền hai vị môn đồ cũng ảm đạm.
- Ma binh Phệ Hồn?
Thiên Tiệm trong lòng trầm xuống, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ma binh trong tay Thiết Huyết, vẻ mặt ngưng trọng.
Cửu Huyền đồng dạng cảnh giác nhìn Thiết Huyết, giờ phút này, hai người rốt cuộc đã đặt Thiết Huyết ngang hàng với mình.
- Giỏi cho một Thiết Huyết! Giỏi cho một Minh chủ giang hồ.
Cách đó không xa, Lôi Tráo Thiên cùng bọn người Quan Trọng Nghĩa đồng dạng cảm nhận được áp lực nhàn nhạt, bất giác không khỏi đánh giá Thiết Huyết lại cao thêm vài phần.
- Đó chính là thượng cổ ma binh.
Ngưng nhi ít khi mở miệng, nhưng vừa thấy binh khí trong tay Thiết huyết, trong mắt hiện lên chút kinh dị.
Băng Nguyệt bên cạnh đó, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, trầm tư một lát, có chút thán phục nhìn về phía Thiết Huyết thì thào lẩm bẩm:
- Ma binh nhận chủ, người này có lẽ là hậu duệ của Thần Châu hạo kiếp, không thể để hắn sống.
Đây là lần đầu tiên Băng Nguyệt xuất hiện sát khí, sát khí lạnh thấu xương khiến cho bọn người Quan Trọng Nghĩa lạnh lẽo không thôi.
- Lấy nhiều đánh ít, thật không biết xấu hổ.
- Mấy tên bại hoại này, nhanh thả sư phụ sư nương ta ra mau.
- Đê tiện! Vô sỉ! Một đám không biết xấu hổ.
- Thả sự phụ sư nương ta ra.
Một giọng nói chua ngoa truyền đến, trong hoàn cảnh yên tĩnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441729/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.