Nguồn: truyentop.netTrên Vọng Giang Lâu u nhã.
Trong phòng khách, cổng và sân vô cùng tiêu điều, có vẻ yên ắng dị thường.
Lúc này một vị công tử mặc hoa phục đang dựa vào bên cạnh lan can, tay cầm chén trà, nhìn về phía bắc, trong mắt hiện lên tiếu ý.
Phía sau hắn, một gã hán tử trung niên thân hình cao lớn đang đứng ở nơi đó, một thân hồng y, trước ngực có một con chim ưng đang giương cánh, vô cùng sống động.
Đúng vậy, hán tử trung niên này chính là đầu lĩnh Ưng tổ của Hoàng thành – Ưng Quan, mà vị hoa phục công tử kia chính là thiên tử Đại Minh, Thiên Vũ hoàng đế - Chu Khang Cảnh.
Nơi này chính là nơi cao nhất trong thành Lạc Dương, từ phía xa nhìn lại, mơ hồ có thể nhìn được cảnh tượng quân đội triều đình giao phong cùng nhân sĩ giang hồ.
- Ha ha! Cuối cùng bọn họ cũng xuất thủ.
Chu Khang Cảnh bưng chén trà lên, vừa lòng nhấp một ngụm.
- Hoàng thượng…
Ưng Quan cúi thấp đầu, vẻ mặt khiêm tốn nhẹ giọng hỏi:
- Chúng ta có nên động thủ ngay bây giờ hay không?
Chu Khang Cảnh cười xua tay nói:
- Không vội, không vội, Thiên Địa Minh hôm nay cũng chỉ có Thiết Huyết lộ mặt, những người khác đang ẩn trong chỗ tối, bọn họ sớm đã chuẩn bị, bây giờ động thủ chính là đánh rắn động cỏ.
Đang nói chuyện, Chu Khang Cảnh lại nói:
- Đúng rồi, Hồ Bất Quy cùng Mạnh Ly bọn họ hiện giờ đang ở đâu?
- Bẩm hoàng thượng, bọn họ đi thương hội.
Ưng Quan cẩn thận đáp lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441719/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.