"Thương thiên giám":
Nam nhi sinh tử không do mệnh, đúng sai từ đâu không hỏi trời.
Năm vạn binh giáp hồn không sợ, tay cầm cừu nhận giết giết giết.
Ai có thể giải mối hận trong lòng ta, hạo nhiên vô hình cũng khó tồn.
Yêu hận tình cừu không mong muốn, đầy người gai góc đi giữa nhân gian.
Mười năm chi cừu, mười năm chi hận.
Một người lưng đeo trách nhiệm và thống khổ, một người đầy người máu tươi, hắn cô độc đi trên đường.
Hắn không biết, đường dài bao nhiêu!
Hắn không biết, còn có xa lắm không!
Hắn chỉ biết, mình không thể dừng lại, không thể lưu lại, không thể buông bỏ.
Hắn đi ở trên đường, quay đầu nhìn xem, không có đường lui.
Hắn đi ở trên đường, cũng không lui về phía sau, cũng không hối hận.
Hắn, tiếp tục đi tới.
Bình Dương đại đạo, quán thông nam bắc, là một trong những con đường buôn bán quan trọng của Sơn Tây.
Mưa to rơi nghiêng, sắc trời âm trầm.
Trên đường, tiểu thương qua lại liên miên không dứt, thỉnh thoảng còn có dân chúng và người trong giang hồ vội vàng qua lại, cũng không chú ý đến một người nghèo túng nằm ở ven đường lầy lội. Đương nhiên, có lẽ có người cùng để ý tới rồi. Bất quá dưới thời hỗn loạn thế này, có thể tự chăm sóc cho mình đã tính là không tệ, ai còn có thể để ý người khác sống hay chết.
Lúc này một đội xe ngựa từ xa đến đúng lúc đi qua ven đường thì ngừng lại.
"Tiểu thư, nơi này có người, dường như là nam tử "
Một gã trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441664/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.