"Gầm......"
Một tiếng rồng ngâm kinh động cả rừng núi, khí thế mạnh mẽ quét ngang trời đất!
Vô luận là cao thủ giang hồ như Giang Tiểu Phong, đám người Du Tùng Nham, hay là tu sĩ thiên đạo như Nguyên Thác, Hạ Khinh Trần, đều bị cảnh tượng oai hùng trước mắt chấn động dữ dội!
Xung quanh Nhạc Phàm, một đầu viêm long dài mấy trượng đang uốn quanh, giương nanh múa vuốt giữa không trung, hướng cái đầu khổng lồ nhìn về phía mọi người, ánh mắt giống như thực chất như có thể đem linh hồn của bọn hắn xuyên thủng.
Giang Tiểu Phong và đám người Du Tùng Nham kiệt lực giữ vững bình tĩnh, nhưng sự sợ hãi hiển lộ trong con mắt bọn họ thì không sao che dấu được.
Vẻ cẩn thận trên khuôn mặt của Nguyên Thác và Hạ Khinh Trần cũng càng ngày càng đậm.
Đối với việc hóa khí thành hình thì bọn họ cũng không coi vào đâu, điều chân chính làm bọn hắn kiêng kỵ chính là sát khí tản mát ra từ trên thân của viêm long.
Đúng vậy, đúng là sát khí! Sát khí nồng đậm, nặng nề, sung mãn mùi máu tanh.
Cổ xưa, thê lương, dữ dội, bá đạo, điên cuồng!
Giờ khắc này, Lý Nhạc Phàm giống như một đầu mãnh thú bất diệt đến từ thời viễn cổ, một kẻ ác ma đến từ Cửu U thâm uyên!
Đối mặt tồn tại khủng bố như vậy, Nguyên Thác sớm đã thối chí mười phần, chỉ bất quá, mắt thấy "Tử diệp thất tinh quả" sẽ thành thục trong chốc lát, bảo hắn làm sao buông bỏ được? Bảo hắn làm sao cam tâm đây?
Nếu như, có thể kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441631/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.