- Đại ca, nơi này chính là Độc Xà lâm.
- Như thế nào đại ca? Nơi này rất đẹp phải không? Bất quá, nhị sư phụ của ta thường nói, cái gì càng đẹp thì lại càng nguy hiểm, ví dụ như khu rừng này, còn có những nữ nhân phi thường xinh đẹp nữa, hắc hắc hắc!
Dọc theo đường đi, Giang Tiểu Phong không ngừng nói đông lại nói tây, quả thực là một người không thể ở yên một chỗ. Chỉ tiếc là Nhạc Phàm từ đầu tới cuối cũng không đáp lại hắn một câu.
"Nơi này chính là Độc Xà lâm?"
Nhạc Phàm lẳng lặng nhìn rừng trúc mênh mông trước mắt, trong lòng đột nhiên nổi lên một cảm giác quen thuộc, pha lẫn với một chút đau đớn và một chút chua xót.
Giang Tiểu Phong thấy ánh mắt của Nhạc Phàm có chút dị thường, liền vội vàng hỏi:
- Đại ca, ngươi có phải đã tới nơi này hay không?
Nhạc Phàm khẽ gật đầu, rồi lại trầm mặc không nói.
Không khí bên ngoài Độc Xà lâm bị đám cao thủ tiên thiên vừa tới khiến cho ngưng trọng, không ai dám tùy ý di chuyển, huống chi là chú ý tới hai người tầm thường như bọn họ.
- Chà! Thật là nhiều người nha, không biết là hiện tại trong rừng đã có bao nhiêu con quỷ đoản mệnh nữa!
Giang Tiểu Phong đưa mắt nhìn quanh, cuối cùng dừng lại phía đám người Du Tùng Nham:
- Hắc hắc, ngay cả bọn họ cũng tới rồi, xem ra thật náo nhiệt a. Đáng tiếc đáng tiếc, sau này giang hồ lại mất đi thêm vài vị cao thủ.
Nói lẩm bẩm trong miệng, tầm mắt Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441625/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.