"Hoa lạp..."
Bích Hồ cuồn cuộn, một con quái vật to lớn từ trong nước dâng lên.
"Xá yêu..."
Kêu lên một tiếng, Hóa Xà đong đưa thân hình di động đến bên bờ, tùy theo đó hai cái thân ảnh cũng xuất hiện ở trên bờ.
Lúc này, sắc mặt Minh Hữu tái nhợt, hư nhược vô cùng, chỉ có thể miễn cưỡng chống cốt trượng đứng thẳng, mà mà Tang Nha tộc trưởng cũng chật vật không kém bao nhiêu.
Nhẹ nhàng đem Trần Hương đã hôn mê đặt trên mặt đất, Hóa Xà tự giác lui về trong nước, lần nữa phát ra tiếng kêu giống như trẻ con, vang vọng khắp mặt hồ.
- Thánh giả, tộc trưởng...
Ở rừng cây phía trước, đám người Thiên Sinh rốt cục cũng đã chạy tới.
- Tộc trưởng, đây là thế nào?
Nhìn hai người dáng vẻ uể oải hai người và Trần Hương đang hôn mê bất tỉnh, mọi người có chút không hiểu ra làm sao.
- Chuyện này một lời khó nói hết...
Minh Hữu lắc lắc đầu, nhưng ngay sau đó lại lập tức hỏi:
- Mới vừa rồi các ngươi có phát hiện thứ gì dị thường trên trời hay không?
Đám người Thiên Sinh nhìn nhau, sau đó mở miệng nói:
- Hồi báo thánh giả, ta vừa mới thấy đỉnh Tuyết Phong đột nhiên sụp đổ, rồi có một chùm hắc quang theo đó bay ra ngoài... Đây, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Tang Nha tộc trưởng cùng với Minh Hữu đồng thời run lên, vội vàng nói:
- Nói mau, chùm hắc quang kia đã bay đi nơi nào?
Thiên Sinh không rõ đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua là hắn mơ hồ đoán ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441580/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.