"Ngao… ngao ngao ngao…"
Tiếng gầm phẫn nộ làm kinh động mọi người!
Tang Nha Tộc trưởng sắc mặt biến đổi, lập tức đi ra phía cửa. Mà Trần Hương nao nao, cũng không rõ ràng lắm.
"Tộc trưởng ……"
Mới vừa ra tới, thiếu niên Thiên Sanh dẫn các vị thần tướng đúng lúc này đã đến nơi này.
Nghe được tiếng gầm giận vừa rồi, cả đám mặt lộ vẻ lo âu.
"Nhanh! Các vị thần tướng theo ta đi thú lao xem một chút, Thiên Sanh, ngươi lưu lại chiếu cố cho khách".
Không kịp trao đổi, Tang Nha Tộc trưởng đã nhằm hướng sâu trong rừng thẳm mà chạy vào.
"Hy vọng tổ tiên bảo vệ tộc ta bình an".
Nhìn mọi người rời đi, Thiên Sanh yên lặng cầu khẩn, sau đó đi vào bên trong phòng.
"Ngươi là ai?"
Thấy có người lạ đi vào, Trần Hương âm thầm cảnh giác. Vào lúc nhạy cảm này, nàng tuyệt không cho phép bất cứ điều gì uy hiếp tới gần bên cạnh Nhạc Phàm.
Hàn quang lóe lên, một thanh trúc trượng màu xanh biếc đã dừng ở yết hầu Thiên Sanh, nếu dùng thêm chút lực, không khó tưởng tượng hậu quả nghiêm trọng.
Đột nhiên gặp nguy hiểm như thế, Thiên Sanh không khỏi giật mình, lập tức trấn định nói: "Vị Đại tỷ này, tiểu tử Thiên Sanh, là do Tộc trưởng bảo ta tới nghe khách nhân phân phó, ta không có ác ý" Vừa nói, vừa đưa cánh tay trống trơn ra hiệu.
"Không cần, ngươi đi ra ngoài đi!"
Trần Hương thản nhiên thu hồi trượng trúc, chuyển sang nhìn Nhạc Phàm ở trên giường, trong mắt bất giác toát ra vẻ buồn bả sâu lắng: "Nơi này, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441562/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.