"Nhạc Phàm" lực quán vạn quân, truyền ra âm thanh phá không!
Người mặt quỷ hai tay như thiên ảnh, giống như phóng ra ngàn vạn đóa hoa!
"Oành…"
Lực lượng phẫn nộ cùng thế của thiên địa va chạm lẫn nhau, dẫn tới chấn động kịch liệt!
Trong đại điện cương kình gào thét, sóng gió nổi lên, tạo nên một trận phong ba.
Ánh sáng màu đen chợt lóe lên rồi biến mất, mọi người ngừng hô hấp ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy "Nhạc Phàm" thân thể có chút lắc lư, mà người mặt quỷ lại bị đẩy lui tới tận tường, hai tay run rẩy, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc: "Cái này… là lực lượng gì!? Có thể xuyên thấu uy thế của thiên địa, thương cân phá mạch (*)…"
"Gầm…"
Còn chưa đợi mọi người định thần lại, quyền thứ hai của "Nhạc Phàm" đã hạ xuống.
Lúc này đây, trong lòng người mặt quỷ bất định, làm sao còn dám đối kháng? Hai tay đã tê dại không cách nào xuất ra thủ ấn lợi hại được nữa, vì vậy hai chân hắn dùng sức đạp xuống, cả người phóng thẳng lên trời né tránh.
"Oành đùng…"
Trọng quyền đã đánh hụt, đúng lúc đánh vào trên "Kim cương đoạn long thạch", âm thanh như sẠsét đánh vào tai.
Kim thạch tung tóe, khói bụi đầy trời…
"Rắc…"
"Rắc… rắc…"
Tảng đá lớn dần dần vỡ ra, hóa thành những mảnh nhỏ rơi đầy đất. Lập tức, thông đạo lại hiện ra trước mắt mọi người.
"Cái này, đã bị mở ra hư vậy sao? Lực lượng quá mạnh!"
Mọi người ngản ra nhìn đá vụn trên mặt đất, không ai dám hoài nghi cái gì, bởi vì đây là sự thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441559/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.