Có đôi lúc, vận mệnh thường nhân vì xảo hợp mà thành bất đắc dĩ.
Kỳ thật, trong khách sạn việc phát sinh không thể gạt được tai mắt Nhạc Phàm, hắn vốn là không muốn quản việc kẻ khác, thế nhưng tự mình lại không tìm được một lý do để buông tha. Rõ ràng đã xảy ra, chẳng lẽ lại giả không biết? Chẳng lẽ thật muốn nhìn ba cô nương kia thân hãm ngục tù? Chẳng lẽ bản thân thật sự đã biến thành lạnh lùng bất nhân? Chẳng lẽ cừu hận thật sự làm cho mình đánh mất phương hướng? Chẳng lẽ…
Tâm lý nhiễu loạn, song, khi đám người Thiên Tà Tông xông vào phòng Nhạc Phàm, hắn không chút do dự đã xuất thủ. Xuất thủ với lực lượng đầy phẫn nộ: "Những người này đã xâm phạm tới mình, ta hẳn là nên xuất thủ" Bất kể có hay không có lý do tốt, chỉ cần mình đã làm, Nhạc Phàm tựu sẽ không còn nghi hoặc hay hối hận.
Đi xuống hành lang, tình cảnh hỗn loạn đập vào mắt Nhạc Phàm. Trong đại sảnh một cảnh đổ nát, ba nữ tử bị một người chế ngự giữa phòng, chưởng quỹ cùng tiểu nhị thì bò nấp dưới bàn. Mười mấy tên hồng y nhân cảnh giác quây lại.
Ánh mắt hướng tới chính chủ, Nhạc Phàm thần sắc như ngưng trệ, cảm giác dị thường nặng nề nảy lên trong lòng: "Thì ra là hắn!"
Không khí phảng phất lắng đọng lại!
Giữa phòng, Tần Ngọc bị biến cố xảy ra thình lình này làm cho sững người thất thố: "Người kia là ai? Nhìn thật quen mắt, dường như đã gặp đâu rồi, hẳn là đã gặp ở nơi đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441478/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.