Thành Tây Phủ Chương Đức… Trong phòng khách sạn, Nhạc Phàm bắt mạch cho Tiểu Minh Hữu, một hồi thì nhíu mày, một hồi thì gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Đứng ở một bên, Khấu Phỉ đi tới đi lui trong phòng có chút không đủ kiên nhẫn, khổ nổi không tinh thông y đạo, lão cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Sau một hồi, Nhạc Phàm rút tay lại dò hỏi: "Minh Hữu, người nọ nói gì với ngươi?"
"Phong Viêm đại ca thật ra là đến đến thăm mẫu thân, cho nên cũng không có gì đặc biệt, chỉ là cho ta lại cái dây chuyền, trước khi đi còn cho ta ăn một viên hình tròn sáng sáng trông suốt, nói là có chỗ tốt cho ta. Sau lại hắn đi, bất quá, hắn nói chúng ta sau này có thể gặp lại".
Tiểu Minh Hữu đem chuyện vừa trải qua đại khái kể lại một lần… Đối với những người mà mình tin tưởng, tiểu hài tử này cũng không có giấu diếm chuyện gì.
Thấy Nhạc Phàm trầm tư không nói, Khấu Phỉ vội vàng nói: "Tiểu huynh đệ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với đồ nhi của ta? Ngươi nhanh nói cho ta biết đi!"
"Nó không có việc gì, khỏe lắm, thật sự là khỏe lắm" Nhạc Phàm cười nhạt nói: "Người nọ cho Minh Hữu uống hẳn là một loại thần dược, chỉ là ta nhìn không ra đối phương có thủ đoạn gì, mà lại có thể đem linh dược phong tại khí hải, để cho luyện hóa từng chút một. Đơn giản mà nói, sau này Minh Hữu tu luyện nội lực, chẳng những nhanh hơn nhiều, mà còn rất hùng hậu so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441435/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.