Trong đêm tối, một hình rồng màu vàng hiện giữa không trung, mãnh liệt xông thẳng về phía trước, không ngờ lại bị nữ tử tùy ý vung chưởng đánh tan.
Chỉ qua một chiêu, cao thấp đã phân, bản thân trong lòng đều hiểu được.
Thật sự là rất khó tưởng tượng, Nhạc Phàm bây giờ đối với trình độ tu luyện "Long cực cửu biến", cương khí đã biến thành hình rồng lại bị người khác một chiêu đánh tan!
"Làm sao lại như vậy?" Nhạc Phàm đổ mồ hôi lạnh! Thậm chí cảm nhận được một loại áp lực trước đó chưa từng có, tay của đối phương giống như một tường khí vô hình, mà một quyền vừa rồi của bản thân, giống như là chạm phải một bức tường sắt cứng rắn vô cùng.
Đại sư tỷ ngang nhiên đứng, khinh thường nói: "Thế nào tiểu tử? Nếu ngươi cũng chỉ có chừng đó khí lực, ta khuyên ngươi rời xa Trần Hương một chút, nếu không khó giữ được cái mạng nhỏ!"
"Đại sư tỷ, các ngươi đừng đấu với nhau nữa".
Trần Hương buồn bả rơi lệ, nàng đột nhiên thấy bản thân rất vô dụng, vốn muốn tự mình đưa ra quyết định, nhưng nội tâm lại vùng vẫy không thôi. Thì ra, bản thân cũng không phải là kiên cường như trong tưởng tượng!
Trần Hương bộ dáng không thể vãn hồi, Nhạc Phàm thấy mà trong lòng đau đớn, sự tự trách càng làm cho ngọn lửa phẫn nộ bùng cháy!
Sát khí chung quanh tan hết, Nhạc Phàm đưa khí tức toàn thân thu liễm vào trong cơ thể, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào Đại sư tỷ của Trần Hương, đôi mắt thâm thúy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441421/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.