Trong doanh trại chủ soái doanh toàn bộ im lặng!
"Ta quyết định… cứu người!"
Nhạc Phàm lạnh nhạt nói, rất dứt khoát, không có một chút do dự, phảng phất như đáp ứng một việc rất đơn giản, rất nhẹ nhàng. Tất cả mọi người đều sửng sốt đứng tại chỗ, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
"Lý đại ca…" Chu Phượng hồi tỉnh, lại ôm chầm lấy Nhạc Phàm, lần này là quá vui mừng mà khóc!
Phó Suất vỗ vỗ ngực hào khí dâng trào, cao giọng nói: "Nếu Nhạc Phàm đã quyết định, vậy bao gồm lão Phó ta. Nguyệt Thi… ta, nàng…"
"Ha ha! Nhìn bộ dạng của chàng kìa…" Nhan Nguyệt Thi cắt ngang Phó SuẬ nắm nhẹ lấy cánh tay hắn: "Chu Tam công chúa là một nữ tử phi thường, ta đương nhiên sẽ không bỏ qua!"
"Điên rồi, điên rồi! Các ngươi đều là người điên!" Lăng Thông nhún vai bất đắc dĩ, lập tức thoải mái cười nói: "Làm người thì phải như dòng nước lũ, quá mức bình an thì còn gì là thú vị… Đã như vậy, ta cũng cùng các ngươi điên một lần xem thế nào?"
"Ha ha…"
Bốn người cùng cười. Có tình, không cần giải thích gì nhiều!
"Còn ta nữa, còn ta nữa…" Tiểu cô nương cũng líu ríu đòi đi theo.
Hào khí hạ xuống, Lăng Thông khôi phục lại bộ dáng đùa cợt trước kia, hắc hắc cười nói: "Đã có quyết định, Nhạc Phàm định lúc nào thì xuất phát?"
Trầm ngâm một lát, Nhạc Phàm nói: "Sự việc xuất hiện đột ngột, hơn nữa lại gấp gáp… bây giờ là lúc mấu chốt, ta phải xử lý ở nơi này xong mới có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441385/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.