Thái Sơn phái nằm trên đỉnh Thái Sơn, xung quanh là vách núi cao ngất, diện tích chỉ khoảng trăm mẫu, lịch sử lâu dài, truyện thừa từ xa xưa. Hơn trăm năm trước, Thái Sơn phái cũng là một môn phái hưng thịnh, ít nhất cũng có thể cùng Thanh Thành, Hoa Sơn nổi danh cùng cửu đại phái. Nhưng sau hai thức "Đại Tông Ngũ Kiếm" thất truyền, trở nên không phát triển nổi, cuối cùng trở thành bang phái nhị lưu, còn muốn chịu sự bảo hộ của Hoa Sơn kiếm phái.
Lúc này, bên trong Thái Sơn phái rất trật tự, gần trăm đệ tử đang đứng ở Diễn võ thường, cầm trong tay vũ khí, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Trong "Đại Tông Điện", Chưởng môn Thái Sơn phái Hà Thái Trùng đang cùng sư đệ Vệ Thành bàn bạc. Trông bọn hắn chau mày, hiển nhiên là đang gặp phải chuyện khó giải quyết.
"Sư đệ! Thái Sơn ta cùng Hải Sa bang đã kết oán từ nhiều năm nay ngươi cũng biết rõ, có thể nói chuyện được sao?"
"Cái gì mà kết oán từ lâu! Lũ chó chết này muốn nhân cơ hội mở rộng phạm vi thế lực thì có".
"Sư đệ, ngươi hãy dẫn theo bọn chúng trốn đi thôi! Nhưng đứa nhỏ này đều vô tội, bọn họ chúng tuổi còn rất trẻ, không thể chôn thây tại núi Thái Sơn này".
"Không được! Đi thì cùng đi, không thể để cho người ở lại một mình".
"Ài! Chúng ta đều đã qua hết nửa cuộc đời rồi, cho dù trốn đi thì sao? Không giữ được cơ nghiệp của Thái Sơn phái, ta còn mặt mũi nào đi gặp các vị tiền bối!"
"Vậy thì cứ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441340/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.