"Có thể … khiến … trời … đất … trở nên … thuần phục …" Lời nói tràn đầy hấp dẫn văng vẳng bên tai mọi người.
"Ngươi…điều ngươi nói là sự thật?" Quan Mạc Vân lấy lại tinh thần, hỏi thẳng Triệu Thiên Cân: "Nếu là thật, vì sao ngươi không tham dự? Ngược lại đem cơ hội đó nhường cho người khác. Thực lực Triệu gia các ngươi đúng là người khác không thể so với!" Đúng vậy, có ai lại bỏ qua cơ hội trở thành thiên hạ chí tôn đâu?
Chỉ nghe Triệu Ngàn Cân đáp: "Ta là người làm ăn, đương nhiên sẽ không làm gì không có lợi. Chẳng qua ta chỉ là một người buôn bán, lần này nguy hiểm rất lớn, đến nỗi ngay cả ta cũng không dám đánh cuộc, cho nên ta mới chủ động tìm tới Tứ đại thế gia. Như vậy mới có thể trút bỏ phiền toái ra bên ngoài, có thể đổi lấy một danh tiếng lớn, có thể vui thích như vậy sao lại không làm? Chớ quên rằng, ta vốn không phải người trong giang hồ."
Ý tứ của Triệu Thiên Cân tất cả người nghe đều hiểu được, thật ra chính là việc lựa chọn lợi ích, mặc dù phi thường thẳng thắn, nhưng lại rất thực tế. Kể từ đó, các đại thủ lĩnh cũng không hoài nghi thêm điều gì nữa.
Câu chuyện nguồn gốc và hậu quả đã rõ ràng, kế tiếp nói tới khi đó là thực lực cùng lợi ích. Một câu nói đã chỉ rõ rằngai có thực lực mạnh, người đó có thể dễ dàng chia chác càng nhiều ích lợi.
Bảo tàng còn chưa tái xuất hiện, nhưng việc cấp bách giờ này là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441314/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.