Cơ thể Vạn Nhã Nhi chấn động dữ dội, sắp không chịu nổi sự xâm nhập dũng mãnh điên cuồng của nguyên khí.
"Không hay!" Nhạc Phàm kinh hãi, muốn khống chế nguyên khí, nhưng nguyên khí trong Linh khiếu cũng đột nhiên không thể khống chế, nếu cứ tiếp tục như thế không chỉ Nhạc Phàm kiệt quệ mà chết, cả Vạn Nhã Nhi cũng sẽ bị nổ tung kinh mạch.
"Hô, hô…"
Nguyên khí ở xung quanh trở nên hỗn loạn cuồng bạo, bất chấp tất cả tụ tập vào trong cơ thể Nhạc Phàm.
"Đau… a…"
Nỗi thống khổ tan nát cõi lòng đã làm tê liệt thần linh của Nhạc Phàm, hắn không còn có thể gào thét được nữa…
Cuối cùng, trong linh khiếu của Nhạc Phàm đã không còn nguyên khí, hắn đã suy yếu tới mức sắp hôn mê. Nhưng hắn biết rằng, nếu hắn ngã xuống thì sẽ không bao giờ đứng dậy được. Nhìn khuôn mặt Vạn Nhã Nhi nhăn nhó vì đau đớn, Nhạc Phàm khổ sở cố gắng duy trì.
"Không biết Tiểu Nhã thế nào rồi?" Nhạc Phàm vội vàng kiểm tra bên trong cơ thể Vạn Nhã Nhi.
"Đâu rồi? Chúng ở đâu rồi? Nguyên khí truyền vào Tiểu Nhã đâu rồi? Một thân nguyên khí của Nhạc Phàm đưa vào, sao trong cơ thể Vạn Nhã Nhi lại không có một chút gì, kể cả một tia chân khí cũng tìm không ra. Trông đầu Nhạc Phàm nghi vấn trùng trùng. Cảm giác sinh mạng lực của Vạn Nhã Nhi mỗi lúc một mất đi càng nhiều, lần đầu tiên hắn cảm thấy tuyệt vọng, nỗi thống khổ khi mất hết hy vọng làm cho hắn đến bờ vực của sự chịu đựng.
" Phụt…"
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441304/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.