Thân ảnh dừng lại, người vừa tới thì ra là một vị lão phụ nhân khuôn mặt đầy những vết nhăn.
"Xem ra chuyến này không được đánh rồi" Khấu Phỉ mất hứng cười nhẹ, ngồi xuống trở lại.
Nếp nhăn trên mặt Hồng Loan giãn ra, bà ta quay sang Nhạc Phàm nói vẻ thành khẩn: "Tiểu huynh đệ quả nhiên cao cường, do tiểu nha đầu này không hiểu chuyện nên đã chịu thiệt thòi, nhưng vì nàng ta mới xuất đạo không lâu, có chỗ đắc tội mong được lượng thứ".
Nhạc Phàm không thèm lý gì tới Hồng Loan, mà quay về phía Khấu Phỉ hỏi: "Tiền bối, trên giang hồ, có đúng rằng nếu không giết người, sẽ bị người giết. Nữ nhân này vừa rồi đã dùng tinh thần chân lực công kích ta, bây giờ nếu tại hạ giết nàng cũng không có quá đáng phải không?"
"Không sai, đúng vậy" Khấu Phỉ phối hợp rất ăn ý.
Hồng Loan mặt biến sắc, vội vàng nói: "Đợi một chút... Các hạ muốn như thế nào cứ việc nói thẳng ra! Chỉ cần lão thân làm chủ được, nhất định sẽ đáp ứng".
Nhạc Phàm thản nhiên nói: "Tại hạ muốn xem mạng của nàng ấy có đáng tiền không? Hôm nay tính mạng của nàng ta đã nằm trong tay tại hạ, nói khác đi là tại hạ cũng đã có tiền, vậy tại hạ muốn dùng số tiền này để đổi một ít tin tức".
Chúng nhân sửng sốt, đúng là lý lẽ kỳ quái, tuy nhiên bên trong lại có chút đạo lý.
"Ngươi cứ nói" Hồng Loan nghe nói chỉ là muốn mua tin tức, âm thầm thở ra một hơi, dù sao đã mở cửa thì phải buôn bán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441291/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.