Giữa nha môn đại đường, Nhạc Phàm một thân bạch y chắp tay đứng đợi… xung quanh hắn ba tầng trong ngoài đầy nha dịch, bọn họ trong tay cầm vũ khí, bộ dạng đề phòng, từng giọt mồ hôi lạnh khẩn trương chảy ròng ròng.
Không lâu sau, một gã trung niên nam tử gầy gò từ hậu đường đi ra, người mặc quan phục thất phẩm, như vậy chính là Tri huyện lão gia. Đi theo phía sau hắn là một trung niên văn sĩ, hẳn là sư gia nơi này.
"Các ngươi không phải là đối thủ của hắn, lui xuống hết đi!" Người nói chuyện đúng là Tri huyện lão gia nơi này, trên khuôn mặt gầy gò đầy vẻ uy nghiêm .
"Vâng!" Bọn nha dịch nghe vậy như được đại xá, lập tức thối lui qua một bên lau mồ hôi lạnh.
"Bổn quan chính là tri huyện Lê Hạo Kiệt… Lý Nhạc Phàm, ngươi lá gan cũng thật lớn, lại ngang nhiên dám xông thẳng vào nha môn! Chẳng lẽ ngươi không sợ bản quan bắt ngươi quy án?"
Nhạc Phàm lạnh nhạt đáp: "Ta không đến ngươi sẽ không bắt ta sao? Ta tới các ngươi có thể bắt ta sao?"
Lê Hạo Kiệt vẻ mặt ngưng trọng, ho khan hai tiếng nói: "Ta biết các ngươi là người trong giang hồ bản lĩnh cao cường, không chịu ước thúc của triều đình, chỉ là bổn quan thụ mệnh triều đình, không thể lựa chọn".
Nhạc Phàm nói: "Ta hôm nay đến không phải vì tranh đấu, ta chính là muốn hỏi rõ ràng một việc… quan phủ các ngươi dựa vào cái gì mà nói người là do ta giết?"
Lệ Hạo Kiệt hơi lo lắng, trầm ngâm chốc lát rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441279/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.