Long Tuấn chỉ tay về phía Nhạc Phàm, Diệp Vãn Phong nhìn sang, không thể hiểu được nói: "Cái gì? Là cái túi cơm này sao? Đây là sư phụ ngươi sao?"
"A! Sắc lão đầu, ngươi dám nói sư phụ ta như vậy hả!" Đinh Nghị vỗ bàn, giận dữ mắng.
Diệp Vãn Phong cũng không để ý đến hắn, quay về Nhạc Phàm hỏi: "Ngươi là sư phụ của hắn sao?"
Nhạc Phàm không thích phiền toái, ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Vãn Phong nói: "Ta dạy hắn võ công, nhưng hắn có bái ngươi làm sư phụ hay không là do hắn quyết định".
"A!" Long Tuấn cùng Diệp Vãn Phong sửng sốt. Nên biết rằng trên giang hồ, nếu không được sự cho phép của sư phụ, lại tự đi học võ công của người khác thì bị xem là phản bội sư môn, nhưng Nhạc Phàm lại nói dễ dàng như thế, sao không làm bọn họ kinh ngạc cho được.
Diệp Vãn Phong sau khi hồi phục tinh thần, quay về Long Tuấn nói: "Ngươi vốn đã có sư môn, ta cũng không muốn ép buộc, nhưng sư phụ ngươi lại cho ngươi tự quyết định, ta thấy ngươi đi theo ta thì tốt hơn, cam đoan sẽ có ăn có uống, còn có cả mĩ nhân bồi tiếp. Hơn nữa sau này còn có thể trở thành cao thủ trên giang hồ…"
Lúc này Đinh Nghị cười nói: "A Tuấn, nhìn không ra ngươi lại có mị lực đến vậy đấy, ngay cả lão đầu cũng có thể hấp dẫn được. Ha ha…"
Long Tuấn không tức giận nói: "Ta nói rồi, ta không bái ngươi làm sư phụ. Công phu của ngươi lợi hại hơn sư phụ ta sao? Tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441237/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.