Bình An trấn, Bình An khách điếm tối nay nhất định sẽ không Bình An.
Trong khách điếm , năm sáu mươi người giang hồ, cầm trong tay đủ các loại,các dạng vũ khí, vây bắt một lão cùng hai tiểu đầu, có thể thấy được một trận đánh lớn sắp xảy ra.
Một gã cầm đồng phủ(rìu đồng) trong tay cả người đầy cơ nhục,như hung thần ác sát nói: "chỉ cần ngươi nói ra Bảo tàng địa phương, chúng ta để lại ngươi bình yên rời đi. nếu không …… hừ hừ!"
"ha ha - ha ha -" Tiêu Cần một trận cười to.
"ngươi cười cái gì?" một người hỏi.
Tiêu Cần ngừng cười,nói: "ta đương nhiên là cười các ngươi ngu muội. Nếu ta thật sự biết bảo tàng địa phương, vì sao chỉ có các ngươi đến bắt ta, mà những môn phái,thế lực lại không có đến. Các ngươi sẽ không tựu tin đến mức cho rằng tin tức của mình so với những thế lực lớn kia còn muốn linh thông hơn sao? ha ha -"
Trong lòng mọi người cảm thấy kỳ quái, lẫn nhau nhìn đối phương.
Tiêu Cần kiến mọi người có ý động, lại nói: "cho dù các ngươi không nói ta cũng biết là có người đứng sau sai khiến, các ngươi chỉ là con cờ bị người lợi dụng thôi."
Có lẽ Tiêu Cần nói rất có đạo lý,nhưng tham lam tựa như độc xà đã xâm nhập vào sâu trong linh hồn những người này , cho nên hai mắt bọn họ sớm đã bị lòng tham che mất.
"Ngươi đừng nghĩ nói thế thì có thể đánh lạc hướng chúng ta. Nếu không có Tàng Bảo đồ, các ngươi vì sao phải chạy, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441210/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.