Có thể Lý Đàm lúc này tâm loạn nên sơ hở, cũng có thể ý trời trêu đùa lòng người, khi ông vừa nhảy khỏi tường Thái phủ ra ngoài thì có một tên gia nhân từ dưới một cái cây bên góc tường đi ra. Đột nhiên nghe trên tường có tiếng động, hắn trong lòng cả kinh, nghe rõ nhìn lại, phát hiện có người đang trèo lên tường, sửng sốt một chút rồi nhanh chóng hô lớn: "Người đâu, có trộm, nhanh đến bắt trộm!"
"Không tốt!" Nghe sau lưng có người kêu lớn, Lý Đàm trong lòng trầm xuống, thủ cước đồng thời phát lực chạy đến sát tường, nhanh chóng rời khỏi Thái phủ, vẫn thu liễm khí tức bản thân mà chạy đến Tô Kí trà lâu.
Ông lúc này thời gian vô cùng khẩn bách, vừa rồi bị phát hiện, không bao lâu bản thân sẽ bị tra ra, đến lúc đó chắc chắn sẽ liên lụy đến người thân và bằng hữu. Cho nên ông trước hết chạy đến thông báo cho Tô lão bản, sau đó về thôn bố trí cho Vạn tiên sinh và Tiểu Nhã, sau đó mới nghĩ biện pháp cứu Tiểu Phàm. Trong đầu không ngừng nghĩ ra kế sách, hai chân cũng không ngừng chạy nhanh về phía trước.
Nghe có người hô bắt trộm, chỉ chốc lát Thái phủ trở nên nhốn nháo, cơ hồ toàn bộ hộ vệ đều xuất động tìm kiếm.
Nghe thấy ồn ào bên ngoài như vậy, Thái Ân Khác trong lòng thầm chửi vội đi ra ngoài, gọi một đứa nha hoàn lại hỏi: "Có chuyện gì thế? Sao lại huyên náo như thế, không biết là ta đang có khách à, sao tất cả lại loạn cả lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441168/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.