Nếu như muốn trở thành một cao thủ võ học chân chính, đương nhiên phải nội ngoại kiêm tu, nội là tự thân tu luyện khí lực, ngoại là võ công chiêu thức. Tu luyện võ công chiêu thức muốn đạt được đại thừa, chẳng những cần lĩnh ngộ vô số biến hóa của chiêu thức, mà phải không ngừng tôi luyện vận dụng trong thực chiến, bằng không cho dù nội công có cao, cũng chỉ chịu đòn là giỏi, vĩnh viễn chỉ là hình thức mà thôi.
Nhạc Phàm đã có chiêu thức căn bản chắc chắn, hơn nữa từ khi cảm ngộ ''thiên đạo chi cảnh'', trong mắt hắn mọi thứ đều rõ ràng vô cùng, do đó chỉ cần hắn nhìn qua chiêu thức nào đó một lần thì không thể quên được.
Lần trước sau khi đấu với Vương Sung, Nhạc Phàm nhận ra được bản thân tuy có cơ sở tốt, nhưng chiêu thức biến hóa quá đơn giản. Nếu gặp phải kẻ địch không hơn mình nhiều thì các chiêu thức tấn công như thế đúng là rất tiết kiệm sức lực, còn nếu gặp kẻ địch lợi hại mà dùng giản đơn chiêu thức để tấn công chỉ là lãng phí sức lực mà thôi. Hiện tại hắn thiếu chính là việc lĩnh hội chiêu thức biến hóa và sự vận dụng vào thực chiến.
Nhạc Phàm từ nhỏ đã chiến đấu sinh tử với dã thú, khiến hắn có tố chất chiến đấu rất cao. Nhưng giữa việc chiến đấu với dã thú và chiến đấu với con người có khác biệt rất lớn, ít nhất dã thú không hề sử dụng hư chiêu để tấn công, hơn nữa phương thức tấn công chỉ là trực tiếp đơn giản vô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441159/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.