Trên sườn núi ngoài thôn Lưu Thủy, Nhạc Phàm về đến nhà, thấy phụ thân vẫn chưa về nên có chút buồn chán, đi ra sau nhà chuẩn bị chặt củi.
Nắm chặt 'Đại Khảm Đao' (con dao chặt củi loại lớn) trong tay, Nhạc Phàm thập phần kinh ngạc, trong lòng lẩm bẩm nói: "Sao đao lại trở nên nhẹ như vậy chứ?" Hắn giơ đao múa hai cái, đích xác so với trước kia nhẹ hơn nhiều, nhưng suy nghĩ một lúc thì hiểu ra, nguyên là do sinh mệnh lực trở nên mạnh hơn khiến cho hắn chẳng những lực lượng toàn thân trở nên cường hãn, mà phản ứng cũng như cảm giác so với trước kia nhạy cảm hơn nhiều. Lần sau nếu gặp lại cao thủ như Phong Vô Thường , Nhạc Phàm tự tin cho dù không thể đánh bại hắn thì đào tẩu cũng không thành vấn đề.
Đương nhiên, Nhạc Phàm lúc này tịnh không biết, trên giang hồ có những loại khinh công mà hắn tuyệt không thể so sánh được. Việc này gọi là "Vô tri đích nhân ngận hạnh phúc" (Kẻ không biết gì lại thấy mình hạnh phúc),có thể Nhạc Phàm đúng là loại người như vậy. Bởi vậy hắn trong lòng vui mừng, không ngừng huy đại đao bổ củi, chỉ một lát sau đã xuất hiện hai chồng củi thật cao.
Giờ thìn.
Lý Đàm do chân bị tật không đi nhanh được nên từ sớm đã rời nhà vào Trữ Huyền thành. Dựa theo lời Nhạc Phàm kể lúc trước ông nhanh chóng tìm ra Tô Kí trà lâu, rồi vác củi đi vào.
Thấy Lý Đàm mang củi vào, Tô Phóng Hào cảm thấy kỳ quái, dạm hỏi mới biết Nhạc Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441145/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.