Tiếng hò hét đinh tai nhức óc chậm rãi yếu bớt, không ngừng có những mũi tên lẻ tẻ từ bên dưới bay qua trước mắt Hứa Hải Phong, hắn không ngừng hướng thần linh cầu khẩn, rốt cuộc lần công thành này lại dừng lại, ở trong thành lại nghênh đón sự hòa bình ngắn ngủi. 
" Tình huống thế nào?" Chỉ có lúc này, Hứa Hải Phong mới có can đảm đi ra, hô hấp một chút không khí tràn ngập mùi máu tươi cùng khói lửa, sau đó hỏi phó thủ Tần Dũng. 
Tần Dũng là một phát hiện ngoài ý muốn, bản thân hắn vốn là người tập võ, một thân công phu Thập Tam Thái Bảo khổ luyện sau nhiều lần uống xong huyết tửu đã tiến vào đại thành cảnh giới. Mấy ngày nay giao phong trên chiến trường, thần dũng vô cùng, dù là đao chém cũng không lưu vết, chỉ có hắn đánh người lại không có người có thể gây tổn thương cho hắn chút nào. Phát hiện mãnh tướng như thế, Hứa Hải Phong liền bổ nhiệm hắn là phó thủ cho mình, chẳng qua, ngay thời khắc các quan quân đều đã bỏ mình, quan chỉ huy tạm thời như Hứa Hải Phong cũng bất quá chỉ là đội trưởng nho nhỏ của mười người mà thôi, nhưng hắn lại là một trong thập nhân trưởng của tân binh doanh. 
" Đám quân Khải Tác đã bị chúng ta đánh lui." Tần Dũng lớn tiếng nói. 
" Ta biết, nếu bọn họ còn không cút đi ngươi cũng về không được. Ta hỏi chính là tình huống thương vong của chúng ta như thế nào?" 
" Các huynh đệ hoàn hảo, chỉ là lại tổn thất hai mươi người, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/189914/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.