Hậu viện Hứa phủ, Hứa Hải Phong cùng Tương Khổng Minh đang ngồi đối diện nhau.
" Hắc hắc…nhanh như vậy đã muốn hái đi quả thắng lợi rồi sao? Đây cũng không giống cách làm của Trình Huyền Phong." Tương Khổng Minh khẽ thở dài.
" Vậy quân sư đại nhân nghĩ sao?"
" Chúng ta đang chỉnh quân chờ đợi, bọn họ làm như vậy, cũng là không hợp lúc. Học sinh vốn tưởng rằng, phải đợi lúc chúng ta xuất binh thảo phạt Hung Nô, mới là thời cơ tốt nhất cho bọn họ đến đây đảo loạn." Tương Khổng Minh đột nhiên thở dài, nói: " Trong hồ lô của bọn họ đến tột cùng là bán thuốc gì đây."
" Nga?"
" Trình Huyền Phong có thể ẩn nhẫn mấy chục năm, bây giờ đột nhiên làm khó dễ, ngay cả mấy chục năm đều đã nhịn, lại làm sao chút thời gian này cũng nhịn không được, bên trong nhất định có cổ quái." Tương Khổng Minh cau mày suy nghĩ, cũng không nghĩ ra được kết luận gì.
" Quân sư đại nhân cần gì vì vậy mà phiền nhiễu, vô luận bọn họ có hậu chiêu gì, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn cả Hung Nô cùng Khải Tát liên thủ hay sao? Chỉ cần còn Hắc Kỳ quân, chúng ta đều có thể tiếp đón tất cả." Hứa Hải Phong cười to mấy tiếng, lòng tự tin vô cùng tràn ngập.
Tương Khổng Minh bật cười, nói: " Không sai, ngay cả Hung Nô cùng Khải Tát mà chúng ta còn không sợ, chẳng lẽ lại đi ngại Trình gia sao? Học sinh đúng là quá quan tâm sẽ bị loạn."
Hứa Hải Phong thu hồi tươi cười, nói: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1441094/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.