" Sát …"
Ùn ùn kéo đến, trên chiến trường, chỉ còn lại thanh âm này.
Trong suy nghĩ mọi người, cũng chỉ còn lại ý niệm này trong đầu.
Sát…
Không phải ngươi chết, thì là ta chết.
Ngoài điều đó ra, trên chiến trường, không còn thanh âm nào khác.
Sau khi Trình gia mất đi ưu thế của siêu cấp binh khí Gia Cát thần nỗ, Hung Nô nhân rốt cục như nguyện vọt vào đại doanh trung quân của người Hán.
Vào giờ khắc này, tướng sĩ binh mã hai bên đụng vào nhau, chiến trường vô cùng thê lương.
Không có thương hại, không có đồng tình, duy nhất có thể thấy được trong mắt họ, chính là khuôn mặt dữ tợn của địch nhân, cùng lưỡi đao sáng như tuyết.
Nhưng nếu so sánh, Hung Nô nhân từ từ chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.
Sĩ khí của người Hán ngay lúc suất kỳ bị xé đôi trên tháp cao, đã hạ thấp đến không còn.
Lúc này, mắt thấy địch nhân đã chạy vào bổn trận, mà trên tháp cao vẫn không hề có chỉ lệnh, ngược lại mơ hồ có thể nhìn thấy có vô số bóng người toát ra, tựa hồ đang đọ sức cùng nhau.
Tình cảnh như thế, dù là người có lạc quan bao nhiêu, cũng tránh không được sự nghi hoặc phát ra từ sâu trong nội tâm.
Cổ Đạo Nhiêm Cổ đại soái chỉ sợ thật sự là dữ nhiều lành ít.
Chiến trường người kiêu dũng sẽ thắng.
Cuộc chiến hôm nay, là ngày quyết chiến giữa Trình gia cùng Hung Nô cự phách, hai bên vì hôm nay, đã làm ra sự chuẩn bị vẹn toàn.
Nhưng sự thái phát triển đã vượt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1441044/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.