Lộ Thông Châu ở một bên nhìn thấy, tự nhiên có thể nhìn ra bộ dáng giống như trút được gánh nặng của Chương Kiệt, trong lòng hắn kinh ngạc.
Chẳng lẽ chính mình phỏng chừng có sai lầm, Chương Kiệt này chẳng lẽ phạm vào chuyện gì lớn lắm hay sao. Trong tim của hắn đem những đại sự mới phát sinh gần nhất của gia tộc nhất nhất loại bỏ một lần, nhưng vẫn hoàn toàn không đạt được, không có chuyện gì lại có liên quan gì tới vị hán tử bình thường đứng trước mắt này.
Hứa Hải Phong đưa tay nâng Chương Kiệt lên, quay đầu nhìn Lộ Thông Châu nói: " Lộ huynh, nếu ngươi đã tha thứ hắn, vậy xin mời ngươi sau khi trở về, đem lệnh truy sát hắn rút lại đi."
Lộ Thông Châu ngây ra, trầm ngâm chốc lát, nói: " Hứa huynh, thực không dám giấu diếm, lệnh truy sát của hàn xá cho tới nay đều do đích thân tại hạ tự mình ban ra, nhưng cho tới bây giờ cũng không có vị nhân huynh trước mắt này."
Tương Khổng Minh ha ha cười, hỏi: " Lộ tướng quân, xin hỏi ngươi chấp chưởng lệnh truy sát bao nhiêu năm rồi?"
Lộ Thông Châu cũng không giấu diếm, lời thật nói thật: " Đã suốt mười năm."
Tương Khổng Minh dùng một ngón tay chỉ Chương Kiệt, nói: " Nhưng lệnh truy sát người này đã ban ra mười tám năm."
Trong lòng Lộ Thông Châu cả kinh, kinh ngạc hỏi: " Mười tám năm?"
Địa vị của Lộ gia tại tây bắc cũng sợ là không hề dưới hoàng thất, một khi phát ra lệnh truy sát, đã nói rõ không chết không ngớt. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1441012/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.