Nhẹ nhàng đem văn kiện ném lên bàn, trên mặt Hứa Hải Phong hiện lên vẻ tươi cười nhàn nhạt: " Quân sư đại nhân, thám tử báo lại, đại quân của Ban Khắc La Phu Đặc đã rời đi Minh Đặng thành, hướng Ngọa Long thành chúng ta." Tương Khổng Minh dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, tuy quạt lông trên tay hắn vẫn không hề ngừng lại, nhưng với khí trời nóng bức như thế, tựa hồ có quạt ra cũng là không khí nóng bức. Thời khắc này, hắn thân thiết hoài niệm kiếp trước, thời đại văn minh của hắn. Thoải mái nằm trong phòng máy lạnh, lại thích thú uống nước sinh tố trái cây mát lạnh, ân…phiêu diêu dục tiên a. Hắn khép mắt lại, đắm chìm trong dòng hồi ức vô hạn mỹ hảo. " Quân sư…quân sư đại nhân." Tương Khổng Minh đột nhiên bừng tỉnh lại, lúc này mới phát giác, chính mình trong bất tri bất giác đã thất thần. Hắn có vẻ xấu hổ cười cười, da mặt còn dày hơn thành tường lộ ra vẻ tươi cười hòa thuận, hỏi: " Chủ công đang nói gì?" Hứa Hải Phong trợn mắt, Tương Khổng Minh này, nói hắn không nhìn được đại thể, hắn lại vô cùng khôn khéo, nhưng nếu nói hắn chú tâm đại sự, đây cũng tuyệt đối không có phần hắn. Đối mặt với mình, cũng làm như thế, trong số những thuộc hạ cùng bằng hữu của mình, sợ là cũng chỉ có một mình hắn mới dám làm như vậy. Tương Khổng Minh ngưng mắt nhìn hắn, đối với bản lãnh thân thể nóng lạnh bất xâm này vô cùng hâm mộ, cũng không biết là duyên cớ nào, Tương đại quân sư vô luận luyện thế nào cũng không thể luyện ra được chút nội lực. Mà dù chính tay Thái Ất chân nhân tự mình ra tay, cũng bó tay hết cách, đối với thể chất đặc thù của hắn cũng đành chịu thua. Nếu không phải trước mắt lão còn đang muốn nhờ vả hắn, chỉ sợ thật muốn bắt hắn đem về mổ ra nghiên cứu. Tiếng chân truyền vào trong tai, Hứa Hải Phong hơi có vẻ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn ra cửa lớn. Ngay lúc mới rồi, quân tình tiền tuyến mới nhất đã được đưa tới. Vì thế hắn cùng Tương Khổng Minh sau khi nhận được mật báo, lập tức hạ lệnh phong tỏa thư phòng, vô luận người nào cũng không cho phép một mình đến gần. Nhưng tiếng bước chân kia lại quang minh chính đại đi đến, hơn nữa nghe thanh âm, Hứa Hải Phong liền biết, đây không phải người ngoài, mà là thiếp thân hộ vệ Lâm Trường Không của Tương Khổng Minh, không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Chẳng lẽ huyết tửu chiến sĩ còn có thể làm trái mệnh lệnh của mình hay sao?" " Chủ công, quân sư đại nhân." Trong tay Lâm Trường Không đang cầm một vật hình thù kỳ lạ quái trạng đi đến. Vật kia đầu tròn đuôi nhọn, sau lưng lại có tay cầm. Phân lượng dĩ nhiên không nhẹ, nhưng đối với Lâm Trường Không mà nói, chút sức nặng ấy cũng không tạo thành ảnh hưởng gì. Ánh mắt Hứa Hải Phong lại càng kinh ngạc, đây là thứ gì, như thế nào chưa bao giờ gặp qua. Thậm chí nghe cũng chưa từng nghe qua. Tương Khổng Minh vốn nửa sống nửa chết nằm trên ghế dài, vừa nhìn thấy vật ấy, đột nhiên giống như bị đốt mông, nhảy bắn lên, bước nhanh tới, chỉ vào Lâm Trường Không hỏi: " Tạo xong rồi?" Lâm Trường Không lên tiếng, nói: " Quân sư đại nhân phân phó qua, một khi làm ra, lập tức đưa tới, không được chậm trễ chút nào, cho nên thuộc hạ lập tức chạy đến." Nghe được Lâm Trường Không nói vật này là do Tương Khổng Minh sai người tạo ra, ánh mắt Hứa Hải Phong nhìn tới, cẩn thận đánh giá thêm lần nữa, nhưng cuối cùng cũng không thu hoạch được gì. " Thật tốt, có thứ này thì thoải mái hơn nhiều." Tương Khổng Minh không coi ai ra gì cười ha ha lên, chỉ huy Lâm Trường Không đem vật đó đặt bên cạnh bàn, ra lệnh cho hắn cầm ngay tay nắm phía sau, dùng sức xoay tròn thật mạnh. Chuyện kỳ dị liền xảy ra, vài miếng lá thép mỏng phía trước đột nhiên xoay tròn lên thật nhanh. Không khí lưu thông, mang đến một cơn gió vô cùng mát mẻ. Hứa Hải Phong thất kinh, phảng phất như gặp nước sông Hoàng Hà cuộn sóng, kinh ngạc không thôi. Tương Khổng Minh lại đang làm cái quỷ gì, lại có thể chế tạo ra được thứ này. Tuy hắn cũng không sợ không khí nóng bức mùa hè, nhưng cha mẹ hắn, huynh trưởng cùng mấy vị kiều thê không có tu vi như hắn, nếu đem vật này đưa cho bọn họ, quả nhiên là vô cùng thực dụng. Tương Khổng Minh đang đắc ý nhìn Hứa Hải Phong, đột nhiên khuôn mặt của hắn căng thẳng. Đối với Hứa Hải Phong, thuật đọc tâm của hắn không hề tác dụng, nhưng ở chung vài năm, lại làm sao không nhìn ra ý nghĩ của hắn lúc này. Đầu của hắn lập tức lắc lia lịa như trống bỏi, nói: " Vật này là của học sinh, nếu không mùa hè này thật không cách nào qua được. Nếu chủ công muốn, còn thỉnh tạm đợi mấy ngày khi sản phẩm mới của viện nghiên cứu lại xuất ra sau, mới đem cho ngươi." Có chút tiếc nuối liếc mắt nhìn thứ cổ quái kia, Hứa Hải Phong hỏi: " Quân sư đại nhân, đây là vật gì?" " Điện phong phiến."( quạt máy)Tương Khổng Minh trực tiếp nói. Nguồn tại http://Truyện FULL " Điện…phong phiến?" Hai từ phong phiến( quạt gió),vừa nghe xong thì hiểu ngay, nhưng điện lại là thứ gì, vì sao nghe vào cũng không hiểu. Tương Khổng Minh do dự một chút, chỉ vào Lâm Trường Không đang cầm tay nắm xoay tròn, nói: " Động lực của nó không phải là điện, mà là sức người, vậy đổi tên là nhân lực phong phiến là được." " Tên xứng đáng." Hứa Hải Phong gật đầu nói: " Nhân lực phong phiến này chế tạo cần bao lâu?" " Rất lâu, cho dù là ở viện nghiên cứu, phải tập trung một nửa công xảo tượng của Tô gia, cũng phải tốn mất ba ngày." " Ba ngày? Cũng không lâu lắm…" Nguyên lai vật này cũng không khó chế tạo, hắn gật đầu nói: " Nếu nhân lực phong phiến có thể sản xuất nhiều, lợi nhuận đạt được khẳng định thật lớn." Cùng Tương Khổng Minh ở chung lâu như vậy, nhiều ít cũng học được câu nói cửa miệng. " Không có khả năng." Tương Khổng Minh quả quyết. " Vì sao?" " Chủ công…vật này kết cấu tuy đơn giản, nhưng mấy cánh quạt cùng răng cưa bánh xe chủ yếu bên trong cũng rất khó chế tạo, bên trong không thể có chút sai lầm, có được tài nghệ như vậy, sợ là cả Đại Hán cũng tìm không ra mấy người. Ngoài ra lựa chọn nguyên liệu lại càng yêu cầu rất nhiều. Như thế mới có thể sử dụng được trong thời gian dài, nếu không dùng được vài lần, thì sẽ hỏng mất." Tương Khổng Minh nhàn nhạt nói: " Nếu muốn sản xuất nhiều, trừ phi…" Nghe hắn không có ý tứ tiếp tục nói tiếp, ngược lại gợi lên sự hứng thú của Hứa Hải Phong, hắn hỏi tới: " Trừ phi cái gì?" " Trừ phi, chúng ta có thể sử dụng dây chuyền sản xuất, làm ra những sản phẩm đã theo tiêu chuẩn quy mô, nếu không thì khỏi cần suy nghĩ." Hứa Hải Phong bất đắc dĩ thở dài, Tương Khổng Minh này lại nói ra những danh từ làm người ta không hiểu nổi, một khi gặp phải tình huống như thế, đầu của hắn lập tức lớn thêm một vòng. Chẳng qua nói cũng kỳ quái, tuy hắn nghe không hứng thú, nhưng những công xảo tượng trong viện nghiên cứu lại nghe như mê như say, hận không được mỗi ngày đi theo bên người Tương Khổng Minh, nghe hắn bày vẽ khoe khoang. Thật sự là khó nói, ai bảo Tương Khổng Minh lại biết nhiều như thế. Tương đại quân sư đang hưởng thụ quạt gió, đột nhiên " a" một tiếng, phảng phất như suy nghĩ điều gì, vội vã gọi thị vệ đến, phân phó vài câu. Một lát sau, tên thị vệ rất nhanh mang tới một bình nước cam, trong ánh mắt của Hứa Hải Phong, Tương Khổng Minh rót nước ra, nghiêm mặt nói: " Chủ công, ngài đã đạt tới cảnh giới tông sư, một thân công lực đã vận dụng tự nhiên, đúng không?" Trong lòng mơ hồ có chút dự cảm không ổn, mỗi lần Tương Khổng Minh thấp giọng nói chuyện với mình, khẳng định là có chuyện muốn nhờ. Chỉ là không biết vào lúc này, hắn lại đang làm cái quỷ gì. " Có việc ngươi cứ nói thẳng, đừng có dây dưa như những phụ nhân." Hứa Hải Phong trầm giọng nói. " Hắc hắc…Người hiểu ta chỉ có chủ công." Tương Khổng Minh than thở: " Học sinh nghe nói trong võ lâm, có một loại công pháp có thể khiến cho người ta phát ra hàn khí sâm nghiêm, dù là dưới mặt trời mùa hè chói chang, cũng có thể ngưng nước thành băng, khiến người cảm thấy lạnh giá như mùa đông, không biết phải không?" Chậm rãi gật đầu, Hứa Hải Phong nói: " Thật có việc này, nhưng không chỉ là một loại công pháp." Tương Khổng Minh vui mừng, nói: " Vậy chủ công có làm được hay không?" Hứa Hải Phong cười ngạo nghễ, nói: " Ngưng nước thành băng, chẳng qua chỉ là chút tài mọn mà thôi, Hứa mỗ làm sao cảm thấy khó khăn chứ?" " Thật tốt…" Tương Khổng Minh vô cùng vui mừng, hắn vội vàng đem chén nước cam dâng lên trước mặt Hứa Hải Phong. Chỉ nhìn vẻ mặt cười nịnh của hắn, Hứa Hải Phong không tự chủ được rùng mình một cái. Đối với biểu hiện của Tương đại quân sư, hắn thật sự không có thói quen. Tiếp nhận cái chén, không đợi Tương Khổng Minh thúc giục, Hứa Hải Phong liền chủ động vận khởi công lực. Cũng không thấy hắn có động tác gì, nước cam trong chén có chút thay đổi. Đầu tiên là sương mù màu trắng nhè nhẹ chậm rãi bay lên, sau đó nước cam giống như được thứ gì thúc động, bắt đầu ngưng đọng lại. Tương Khổng Minh nhìn biến hóa kỳ diệu trước mắt, trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ, tiềm lực của loài người thật sự là vô hạn….Nếu ai cũng có bản lãnh như vậy, vậy tủ lạnh cũng không cần được sản xuất. Lại qua chốc lát, Hứa Hải Phong thu công, nói: " Quân sư đại nhân, không phụ sứ mạng." Tương Khổng Minh vui mừng, đoạt lấy cái chén trong tay hắn, dùng ngón tay chạm xuống, có loại cảm giác lạnh như băng đến thấu xương, lập tức mặt mày liền hớn hở. Hắn gỡ xuống chủy thủ nơi thắt lưng, đem khối băng trong chén tách ra, chia làm từng khối nhỏ. Nhấc một khối, hắn bỏ vào miệng, dùng sức nhai rau ráu. Răng cùng băng chạm nhau, phát ra tiếng vang " lạc chi lạc chi…" kỳ dị. " Chủ công không ăn một khối sao?" Tương Khổng Minh mời mọc không chút thành ý. " Không cần." Hứa Hải Phong nhàn nhạt đáp. Tương Khổng Minh sau khi uống huyết tửu, chỉ là thân thể cường kiện hơn rất nhiều mà thôi, dưới khí trời nóng bức, đột nhiên được ăn băng lạnh, chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí thấu tim trực tràn ngũ tạng lục phủ, làm cho người ta cực kỳ sảng khoái đồng thời lại có một tia khó chịu, không khỏi rùng mình một cái thật sâu. Nhưng hắn cũng không thèm để ý, một viên tiếp một viên, tựa như nắng hạn gặp cam lồ ăn đến thỏa thích. Tương Khổng Minh nhắm hai mắt, khóe miệng có chút nhếch lên, an tường ngồi trước mặt nhân lực phong phiến, cảm thụ luồng gió nhẹ thư thích, tựa hồ như đã ngủ say trong giấc mộng nào đó… Nằm trong phòng máy lạnh uống nước sinh tố trái cây mát lạnh cũng không được hưởng thụ tới, nhưng dù đãi ngộ hôm nay kém hơn rất nhiều, nhưng cũng đủ cho hắn hồi ức lại cảm giác nhớ nhung về ngày xa xưa. Nghỉ ngơi một lát, Tương Khổng Minh hỏi: " Chủ công, ngài nói quân đoàn của Ban Khắc La Phu Đặc đã động sao?" Thẳng đến lúc này, hắn mới bắt đầu hỏi Hứa Hải Phong về công việc, rõ ràng trong tim của hắn, hắn rõ ràng là khinh thường người kia, vốn không hề đặt vào trong lòng. Hứa Hải Phong mỉm cười, đang muốn giải thích, đột nhiên lại có tiếng bước chân vội vã chạy đến. Cửa lớn đẩy ra, An Đức Lỗ cầm một phong mật hàm trong tay, đưa tới trước mặt hai người bọn họ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]