Một luồng chân khí nóng rực chậm rãi chảy xuôi theo một con đường cố định trong cơ thể, kinh mạch được chân khí trùng kích, có xu thế khuếch trương, tựa hồ nhu đang dần dần lớn ra, càng lúc càng dày thực.
Trên đỉnh đầu Lâm Gia Huy sương khói cuồn cuộn, toàn thân hắn chỉ mặc duy nhất một cái khố, lúc này mồ hôi đã chảy ướt đẫm lưng. Sắc mặt của hắn cực kỳ thống khổ, chân khí từ bên ngoài tràn vào một lần, thì sự kích động đều mang đến cho hắn khổ sở lớn lao.
Khuôn mặt của hắn đã vặn vẹo cực độ, thần trí hắn đã đạt tới bên bờ hỏng mất, phảng phất chỉ cần có thêm một tia lực lượng, là có thể làm cho hắn rơi vào hoàn cảnh tinh thần thác loạn vạn kiếp bất phục. Nhưng hán tử trẻ tuổi cứng cỏi hơn người này lại từ đầu tới cuối không rên một tiếng, hắn đang dùng ý chí cùng thần kinh như sắt thép của mình chống cự nỗi đau khổ phảng phất như không bao giờ ngừng lại kia.
Trên một tòa núi cao thuộc Thái Hành sơn mạch, có một ngôi nhà đá nho nhỏ vững chãi không có chút bắt mắt.
Bên ngoài nhà đá, hơn trăm hắc y đại hán vạm vỡ đang bao quanh thủ vệ, trong tay bọn họ cầm binh khí, vẻ mặt lạnh lùng, suốt mấy canh giờ, lại không có người nào phát ra nửa điểm âm thanh.
Một trận gió núi thổi tới, phất phơ một góc áo, thổi rối mái tóc bọn họ, làm cho người ta nhận biết bọn họ không phải là những pho tượng không có tính mạng.
Một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440976/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.