Hứa, Tương hai người liếc mắt nhìn nhau, cười khổ không thôi.
Cát Hào Kiếm bình sinh chính là ghét nhất hành vi như vậy.
Đó là bởi vì gia đình của hắn bị thế gia đệ tử tham lam vẻ xinh đẹp của người em dâu mà gặp thảm diệt môn, vì muốn báo thù cho người nhà, Cát Hào Kiếm không tiếc ẩn núp ba tháng, mới ám sát thành công.
Đối với hắn mà nói, đây chính là nghịch lân của hắn, là nghịch lân không thể đụng chạm.
Sai cũng không phải do Hứa Hải Đường, nếu đổi lại là người có thân phận kém hơn, đã sớm bị hắn đánh cho da tróc thịt bong.
Chỉ là bắt Hứa Hải Đường, chẳng khác nào là đắc tội Hứa thị gia tộc, đối với Cát Hào Kiếm mà nói, là phúc hay họa, vậy thật sự khó có thể dự liệu.
" Được rồi, chúng ta không nói chuyện này, việc của Hứa Hải Đường, tự có chủ công tự mình vất vả, chúng ta không cần đi làm ác nhân. Học sinh tìm ngươi, là có việc khác."
" Thỉnh quân sư đại nhân phân phó." Cát Hào Kiếm cung kính nói.
" Nghe nói có một tên ngốc từ phương nam…Không, có một thế gia đệ tử chỉ nhận Cát đại nhân là một hung thủ giết người đang lẩn trốn, có việc này không?" Tương Khổng Minh hỏi.
Cát Hào Kiếm đầu tiên là sửng sốt, theo sau trong lòng chợt căng thẳng, cúi đầu đáp: " Thật có việc này."
" Người kia đâu?"
" Ở khách sạn bên trong thành."
" Hừ." Tương Khổng Minh nặng nề hừ một tiếng, trái tim Cát Hào Kiếm treo cao lên.
" Cát đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440965/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.