Giữa mùa hạ, mặt trời nóng bức, mấy vạn dân chúng đang đi đường lại càng khổ không thể tả. Nhưng chuyến đi này quan hệ đến tính mạng chính mình, nên cũng không có ai xuất ra nửa câu oán hận.
Nơi bụng của phương tây Đại Hán, thật ra chưa từng kinh nghiệm chiến trận, một mảnh phong cảnh phồn vinh như trước. Tràng đại chiến đã phát sinh nơi biên ải phảng phất vẫn chưa nảy sinh bao trùng kích đối với nơi này.
Hứa Hải Phong âm thầm gật đầu, Trương Tấn Trung, Nhĩ Đống Kiệt cùng Lộ Đỉnh Thịnh bọn họ quả thật không giống người thường, đem khu vực tây tuyến cai quản vững vàng như sắt thép, dù là thân ở loạn thế, cũng có thể tự bảo.
Hai tên tướng lãnh đem người xa xa nghênh đón, chính là Thiên Ưng quân đoàn đến cung nghênh quân đội của Phương Lệnh Thần bọn họ.
" Hạ quan ra mắt thống lĩnh đại nhân, ra mắt Hứa tướng quân."
Hứa Hải Phong ngưng mắt vừa nhìn, bên trong có một người chính Đồng Nhất Phong, không biết cớ gì hắn lại chạy đến đây.
Mà tên còn lại cũng nhìn quen mắt, hắn tâm niệm vừa chuyển, lập tức nhớ lại, cười nói: " Nguyên lai là Trần tướng quân, đã lâu."
Sắc mặt Trần Đạo Minh có chút xấu hổ, trong lòng hắn đều biết, Hứa Hải Phong chưa chắc nhớ được tên của mình, lập tức vái chào thật sâu nói: " Hạ quan Trần Đạo Minh ra mắt đại tướng quân."
Hứa Hải Phong tiến lên nắm bờ vai của hắn, Trần Đạo Minh lập tức bị khựng lại giữa không trung, cũng không khom người được nữa.
" Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440945/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.