Chiến hữu bên người đều ngã xuống, chỉ còn một mình hắn đơn độc trấn thủ.
Chân khí trong cơ thể đã khô kiệt.
Dù là Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp cũng không cách nào giúp hắn thúc giục thêm được một tia chân khí.
Lý Bác Hồ đã cùng đồ mạt lộ, sơn cùng thủy tận ( đến bước đường cùng)
Cơ thể hắn đã tàn phá không còn chịu nổi, ngũ tạng lục phủ tất cả đều lệch vị trí, toàn thân cao thấp, vết máu ban ban, mỗi thời mỗi khắc, đều đang thừa nhận khổ đau thật lớn.
Nhưng lúc này hắn lại cười.
Hắn cười thật vui vẻ mà sang sảng.
Trường thương một trượng hai trong tay hắn lại từ dưới mặt đất bắn lên, từng thương tiếp từng thương xuyên thấu qua cổ họng địch nhân, tay hắn chỉ còn khí lực mỏng manh yếu ớt, có thể làm được đến đây không phải nhờ vào lực lượng của bản thân hắn, mà là mượn mỗi một lần cùng địch nhân chạm binh khí, cùng tiếp xúc với thân thể địch nhân mà sinh ra một điểm đạn lực( lực đàn hồi).
Chỉ bằng vào lúc tiếp xúc trong nháy mắt này, chỉ bằng vào một tia lực mỏng manh yếu ớt, hắn liền làm được một kích phải giết.
Tâm linh của hắn không ngừng thăng hoa, ý thức của hắn không ngừng khuếch trương, ở trong vòng một trượng hai, chính là địa bàn của hắn, tinh thần của hắn đã cùng nơi đây hợp lại thành một.
Chính là thiên nhân hợp nhất, chẳng qua cũng là như thế.
Lúc tính mạng của hắn sắp đi tới cuối, rốt cục hắn đã lĩnh ngộ tinh thần chi đạo, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440895/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.