" Trương Nghi Hòa, đến bây giờ ngươi còn không cung khai sao?" Hứa Hải Phong quay đầu nhìn phía Trương Nghi Hòa, đắc ý cười.
Trương Nghi Hòa nhìn thấy cứu tinh mà mình trông cậy dĩ nhiên lại không chịu nổi một kích, trong lòng mắng to Trần Tín Hoành vô năng, biết hôm nay chỉ sợ khó thoát, không thể làm gì khác hơn là nói: " Hứa tướng quân, lão hủ thật có sai, cũng không biết người nọ có liên quan với ngài. Lão hủ sẽ thỉnh danh y cho hắn, ngoài ra, trong nhà lão hủ còn có chút tài vật hiếu kính tướng quân, quyết không làm tướng quân thất vọng."
Hắn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng trị liệu cho Hứa Hải Thiên, cũng ưng thuận cung ứng tiền tài, nhưng trong lòng hắn đã sớm có tính toán, chỉ cần qua được hôm nay, hắn sẽ đem người nhà dời đi, sau đó toàn lực chu toàn cùng Hứa Hải Phong, lấy thực lực tích súc hơn trăm năm của Trương gia cùng quen biết, cũng không tin không làm gì được một thiên tướng mới nhậm chức. Phải biết rằng, trên thế giới này có đôi khi cũng không thể toàn bộ ỷ lại vào vũ lực, tác dụng của đồng tiền cũng vô cùng cường đại.
" Hừ." Hứa Hải Phong hừ lạnh nói: " Trương đại viên ngoại, ngài nói gì a, bổn tướng quân như thế nào nghe không hiểu?"
Trong lòng Trương Nghi Hòa biết thời khắc này không thể vọng động, hắn nhẫn nhịn nói: " Lão hủ lúc tuổi già mất con, nhất thời suy nghĩ không chu toàn, động vọng niệm, phái người tổn thương thân hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440747/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.