Nơi ở của đạo cô có thể xem như là cao cấp nhất của thôn, vì đấy là nhà của trưởng thôn đang ở, lão nhường lại cho đạo cô và đi ở nơi khác, từ khi chấp nhận cho tiểu cô nương kia ba ngày làm tiệc chúc mừng cũng như chia tay với người trong thôn, đạo cô đả vào nhà bế quan không ra.
Đương nhiên căn nhà đả được dọn dẹp sạch sẽ trước khi nàng vào ban đầu một số người đến trước của nhà trưởng thôn thì đa phần bọn họ cảm thấy e ngại và lo sợ kèm theo đó là thấp thỏm, vì khi nói sai một câu làm thượng tiên phản cảm bọn họ không giám tưởng tượng kết quả.
Bọn họ vẫn còn nhớ lần đầu gặp đạo cô, khi đó bầu không khí rất đáng sợ, như thể đạo cô khinh miệt hết thảy coi bọn hắn như sâu kiến, nhưng tất cả chỉ là cảm giác vì lúc đó không ai giám nhìn thẳng mặt của nàng, làm như vậy là bất kinh và khinh nhờn đạo cô.
Đắng đo suy nghĩ mãi cuối cùng vẫn có một người trường lá gan vừa đến của nhà trưởng thôn liền quỳ xuống dập đầu cầu xin đạo cô thương xót, kiểm tra xem con hắn có hy vọng bước lên tiên đồ không.
Kết quả chỉ có một, đạo cô chỉ lạnh như băng trả lời một câu mà bất cứ ai đến gặp nàng đều nghe là "tư chất quá kém,vô vọng tiên đồ"
Từ đó trở đi không một ai giám tới làm phiền nàng nữa, ban đầu Nguyên Thiên Y muốn đến bái phỏng,nhưng nghĩ đến cái nhìn lạnh như băng kia thì lại thôi.
Ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242016/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.