U Duyệt Nhi, nàng cho rằng Tức Mặc Ly ta không phải nàng thì không được?
Câu nói lạnh lùng này vừa thốt ra, cả hai người đều sững sờ.
Tức Mặc Ly bình tĩnh lại trước, nhìn thấy Duyệt Nhi ngẩn người đứng đó,phất áo quay lưng, dùng tốc độ nhanh nhất hướng bên ngoài rời đi.
Bốn vị thần sứ đứng bên cửa liếc mắt nhìn nhau, Cửu Kiếm sốt ruột nói: “Chủ thượng đúng là đầu gỗ, quên đi, mấy người trông chừng Duyệt Nhi cônương, ta đi nói chuyện với chủ thượng.” Dứt lời người đã bay ra bênngoài, Ngưng Không không an tâm, cũng cùng Cửu Kiếm nhắm hướng Tức MặcLy mà đi.
Để lại Túc Tịch và Phất Dung hai người ngó nhau, len lén nhìn Duyệt Nhi ởbên trong nội điện đang thẫn thờ, nhất thời cảm thấy đầu mình to lên gấp bội.
Đồng thời âm thầm cảm thấy may mắn ngoài dự tính, may mà Duyệt Nhi cô nươngcũng không ầm ĩ như thế a, bằng không bọn họ là hai đại nam nhân, quảthực không biết khuyên nàng như thế nào.
Chỉ là trông thấy nàng nhỏ bé đứng sững sờ nơi đó, quả thật là…Hai người họ đưa mắt nhìn nhau, ở trong mắt đối phương trông thấy nét đồng tình.
Túc Tịch và Phất Dung chung quy vẫn là cao hứng quá sớm.
Cô hổ nhỏ từ trong ngây ngốc khôi phục lại tinh thần, trông thấy đại điệnkhông một bóng người cùng với Túc Tịch và Phất Dung đang lặng lẽ đứngbên ngoài điện, ngỡ ngàng hỏi một câu: “Mặc Ly đâu?”
Túc Tịch và Phất Dung sượng mặt bay vào tiền điện, Túc Tịch cười bảo: “Chủthượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063974/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.