Máu tươi xương trắng, có thể xây dựng một đất nước nhưng cũng có thể hủy diệt một đất nước.
Lâu quốc binh bại như núi đổ, tốc độ sụp đổ khiến cho toàn bộ ThiênTrạch đại lục đều sợ ngây người. Theo lý, cho dù hoàng đế Lâu quốc bệnhnặng, thái tử Đạp Vũ công tử của Lâu quốc cũng giỏi mưu lược, Lâu quốccũng chưa tính là triều chính ngu dốt, quan lại hủ bại, vì sao lại chịukhông nổi một kích đã thua trong tay kẻ phản tặc.
Duyệt Nhi cũng không hiểu, mày nàng nhíu lại, cuối cùng cũng hỏi Đạp Vũ những nghi vấn trong lòng.
Giữa gian mày Đạp Vũ hiện rõ nét mỏi mệt và bất đắc dĩ, nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu và ánh mắt mang nét u buồn không hiểu chuyện của Duyệt Nhi, Đạp Vũ bảo: “Duyệt Nhi, muội không hiểu. Muội cho rằng lần này thật sự doQuảng Hiền vương làm suy sụp Lâu quốc sao? An quốc…. Diệp quốc…” Đạp Vũdừng lại, lắc đầu, nói mấy chuyện đó, Duyệt Nhi cũng không hiểu.
Duyệt Nhi à một tiếng, trên mặt cũng không còn nụ cười tươi vui như ngày xưa, lúc này nàng và Đạp Vũ đang trên đường đến tẩm điện của phụ hoàng.
Khi bước vào cổng điện to lớn huy hoàng kia, Duyệt Nhi có chút hoảng hốt,mặc kệ bên ngoài hoảng loạn như thế nào, hoàng cung thế nhưng vẫn luônduy trì vẻ bình yên tĩnh lặng giả tạo như thế, chẳng trách những vị vuamất nước đều chỉ nguyện ở trong Kim Loan điện, chẳng buồn ra khỏi đó đểquan sát thế giới bên ngoài.
Lâu đế im lặng nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063932/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.