Trong phòng ngủ.
Tức Mặc Ly ôm Duyệt Nhi ngồi trên giường, từ nội đỉnh lấy dược thảo ra, nhẹ nhàng xoa lên vết thương nơi xương quai xanh cho Duyệt Nhi! Trông thấyvài vết thương chảy máu rõ ràng như vậy, sát ý Tức Mặc Ly đè xuống lạinổi lên. Duyệt Nhi đương nhiên cảm nhận được, đành dịch dịch vào trongngực y, thấp giọng gọi: “Mặc Ly…”
Đôi môi mỏng của Tức Mặc Ly nhếch lên, không đáp lại nàng. Chỉ có bàn tayvẫn dịu dàng đắp các loại dược thảo lên người nàng. Ánh mắt dần hướngxuống dưới, gương mặt bạch ngọc bắt đầu đỏ lựng lên. Ai để Duyệt Nhi mặc bộ y phục như thế này vậy?
Duyệt Nhi thấy Tức Mặc Ly từ khi ở trước mặt Lục Bằng Hứa nói với nàng mộtcâu còn thì đến giờ chẳng đáp lại nàng, tự biết đuối lý, đôi môi mímlại, chỉ nói: “Ta muốn ăn thịt.”
Bàn tay Tức Mặc Ly thoa thuốc cho nàng thu về, cũng không nói lời nào, ôm lấy Duyệt Nhi bước ra ngoài.
Thất Mệnh thấy Duyệt Nhi lông tóc vô hương thì âm thầm thở phào một hơi.
Duyệt Nhi ở trong ngực Tức Mặc Ly cúi thấp đầu, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Thất Mệnh thúc thúc, Tiểu Mộ, Khổng Tước tỷ tỷ, xin lỗi…” Bản thânnàng tự ý bỏ nhà ra đi, nhưng quên mất đám người Thất Mệnh sẽ sốt ruộttìm kiếm nàng như thế nào.
Mọi người thấy dáng vẻ nàng ngoan ngoãn như vậy, quả thực không nỡ tráchmắng nàng, Thất Mệnh cười bảo: “Duyệt Nhi trở về là tốt rồi, sau nàyđừng có rời nhà đi như vậy nữa, còn phong bế khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063913/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.