Chương trước
Chương sau
Nhu Nhu công chúa biến sắc, chỉ thấy từng dải lụa mây tầng tầng lớp lớpbao quanh Mẫu Đơn Nhan tựa như bị thứ gì đó kéo căng, càng lúc càngmạnh, càng lúc càng bộc lộ rõ sự phản kháng, Nhu Nhu công chúa sốtruột, dùng tiên lực toàn thân khống chế dải lụa mây, tiếc rằng dường như dải lụa đã không thể nào bao bọc viên Mẫu Đơn Nhan nho nhỏ, tất cả đềukhông ngừng rung rung trong tay Nhu Nhu công chúa, ánh sáng màu trắngtrong suốt bên trong từ từ xuyên thấu qua dải lụa mây, Nhu Nhu công chúa kinh hãi, cảm thấy không thể giữ được, đang muốn thu hồi dải lụa mâythì tiếc rằng đã muộn. Lúc Mẫu Đơn Nhan phát ra ánh sáng xuyên thủng dải lụa mây, luồng ánh sáng ấy tựa như vật chất thật mà bắn thủng vô số lỗtrên dải lụa.

Dải lụa mây bị xé rách tựa nhưng những mảnh vải bố chậm rãi từ không trung rơi xuống, Nhu Nhu công chúa không tự chủ được đành lui về phía sau một bước, nôn ra một ngụm máu, đối với người tu hành mà nói, bất kể là tiên hay ma hoặc là gì khác, vũ khí luôn nhất mạch tương thông với họ, cùngvui cùng khổ, nếu vũ khí bị hư hại thì họ cũng khó tránh khỏi, dải lụamây bị hủy, Nhu Nhu công chúa đương nhiên cũng bị phản phệ tổn thươngkinh mạch. Chẳng qua thì dù gì nàng cũng có tu vi Đại La thượng tiên,không giống với Tiên Quân Tiên Đế, vũ khí bị hủy tương đương chính mìnhcũng mất mạng, cũng không giống Tiên Nhân Địa Tiên, chịu không nổiphản kích này.

Không thể không nói trong hàng tiên khí, dải lụa mây này của Nhu Nhu côngchúa quả nhiên không tệ, nhưng so với cực phẩm tiên khí Kim Trám Phủcủa Ôn Do kia thì còn kém xa. Duyệt Nhi chỉ cần dùng một viên Mẫu ĐơnNhan, trong mắt người khác chỉ là một viên tiên đan có thể thay đổi dung mạo hình thể khiến người ta có thể sống lại một lần nữa với dung nhanao ước thì đã hủy đi vũ khí của nàng, những người ở bên cạnh chứng kiếntận mắt vẫn có chút không thể tưởng tượng. Nhưng bọn họ không biết,Duyệt Nhi sớm đã nhỏ một giọt máu của mình vào trong Mẫu Đơn Nhan khiếnnó có linh tính, hơn nữa tu vi của Duyệt Nhi cũng không thấp, chẳng quanhững người đó nhìn không ra mà thôi.

Giờ phút này vài vị trưởng lão Cửu Vĩ Hồ sớm đã rối loạn bước chân, bọn họkhông ngờ Nhu Nhu công chúa ở trước mặt Duyệt Nhi sao lại không thể chịu nổi một kích như thế. Rõ ràng mấy chục năm trước ở Hồ Khâu, Duyệt Nhirơi vào tay bọn họ mà không hề có sức đánh trả, muốn nàng chết cũng dễnhư bóp chết một con kiến, hiện giờ xem ra Nhu Nhu công không phải làđối thủ của tiểu cô nương này, nếu không nhanh chóng rút lui, chờ đếnkhi Lạc Thủy thượng thần ra tay thì bọn họ cũng đừng mong sống sót!

Trong đó một vị trưởng lão tiến lên phía trước nói: “Nhu Nhu công chúa, không bằng chúng ta rút lui trước, để cho mấy vị thiên thần kia giải quyếtđi, dù sao dựa theo ước định của chúng ta, mấy vị thiên thần kia tấtnhiên không thể từ chối.” Lúc này không đi thì còn đợi đến lúc nào?Ngay cả tiểu tử hổ kia cũng đánh không lại, nếu còn ở đây chỉ chịuchết mà thôi.

Nhu Nhu công chúa sao dự đoán được tình huống hôm nay, càng không ngờ Duyệt Nhi không hề lấy vũ khí ra mà đã áp chế được nàng, nàng ta luôn luônkiêu ngạo, sao có thể chấp nhận được. Lúc này liền phản bác nói:“Không đi, chờ ta lấy mạng chó của tiểu tiện nhân này rồi tính!” Trưởnglão không kịp ngăn lại, Nhu Nhu công chúa đã lao về hướng Duyệt Nhi, lúc này linh lực ngưng tụ trong tay càng mãnh liệt hơn.

Duyệt Nhi vẫn rất bình tĩnh, kỳ thật nàng đang ngẩn người, Khanh Lan từngmuốn nàng cam đoan không lấy mạng của Cửu Vĩ Hồ, nếu nàng đã đồng ý thìkhông thể làm trái, nhưng phải trừng phạt Cửu Vĩ Hồ tộc như thế nào đây, vấn đề này càng khiến nàng đau đầu. Giờ phút này khi hai lỗ tai nhỏnghe thấy động tĩnh, vội vàng bắn Mẫu Đơn Nhan ra ngăn cản công kích của Nhu Nhu công chúa.

Ồ? Có rồi! Duyệt Nhi cười cười tựa như kẻ trộm lén lút lấy được đồ, lậptức chuyển đổi tình thế từ chống cự sang công kích, phương hướng hoạtđộng của hai bàn tay nhỏ của nàng biến hóa rất nhanh, Mẫu Đơn Nhan cũngnhắm thẳng về hướng Nhu Nhu công chúa, Nhu Nhu công chúa vừa định bắtlấy, không ngờ hạt châu lại linh hoạt chui tới chui lui. Nhu Nhu côngchúa đương nhiên bắt giữ không được Mẫu Đơn Nhan vốn linh hoạt nên càngtức giận, đang chuẩn bị xông lên thì Duyệt Nhi lại xoay bàn tay nhỏ bé,Mẫu Đơn Nhan ‘tách’ một tiếng đánh về hướng mi tâm Nhu Nhu công chúa,chỉ thấy ánh sáng trắng rực rỡ trong tầm mắt, Nhu Nhu công chúa hoàntoàn kinh hoảng, ánh sáng duy trì không lâu thì tan biến.

Mọi người kinh hãi, nhìn dáng vẻ bây giờ của Nhu Nhu công chúa, đúng là — tu vi bị tan hết......

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Duyệt Nhi tỏa ra khí lạnh: “Đây là trừng phạt lúc trước ở Hồ Khâu ngươi bắt ta phải đổi hồn với ngươi.”

Còn chưa đợi Nhu Nhu công chúa kịp phản ứng, bàn tay nhỏ của Duyệt Nhi lạivung lên, Mẫu Đơn Nhan liền điểm mấy đại huyệt trên người Nhu Nhu côngchúa, chỉ thấy linh lực tràn ra ngoài với tốc độ nhanh chóng mà ngay mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, Nhu Nhu công chúa cứ như thế nhìnlinh lực của mình từng chút từng chút tan biến hết. Có vài người thươngcảm, nếu chỉ phế đi tu vi mà vẫn còn linh lực, tu luyện lại một lần nữakhông phải là không được, nhưng mà, hiện tại linh lực tu vi đều bị phếbỏ, chỉ sợ sau này Nhu Nhu công chúa thật sự sẽ trở thành một phế nhân.

Giọng nói nhu mềm của Duyệt Nhi lại truyền đến: “Đây là vì gần hai trăm đệ tử Bồng Lai và một cánh tay của Thất Mệnh thúc thúc.”

Lúc này Nhu Nhu công chúa không dám có hành động thiếu suy nghĩ, không ngờDuyệt Nhi nói xong câu đó, liền đi tới trước mặt Nhu Nhu công chúa, bàntay nàng đặt trên trán Nhu Nhu công chúa: “Ta đã đồng ý với Khanh Lankhông lấy tánh mạnh của Cửu Vĩ Hồ tộc các ngươi, nhưng Tử Hổ tộc chúngta có thù tất nhiên sẽ báo......” Duyệt Nhi cười cười, nét mặt tươi cười đáng yêu ấy trong mắt Nhu Nhu công chúa lại giống như ác ma, tayDuyệt Nhi bắt đầu dùng sức: “Vậy cho ngươi vĩnh viễn làm một con Cửu VĩHồ đi.”Ánh sáng trắng lóe lên, Nhu Nhu công chúa biến mất, chỉ còn lạimột con Cửu Vĩ Hồng Hồ cao tới đầu gối của Duyệt Nhi đang ngất trên mặtđất.

Các trưởng lão đều khiếp sợ lui về phía sau, tự liếc nhìn nhau, vội vàngxoay người bỏ chạy, vị công chúa này cũng bị bọn họ bỏ rơi. Chỉ thấybóng người màu phấn hồng lướt qua, Duyệt Nhi đã chắn đường bọn họ, trênkhuôn mặt nhỏ nhắn vẩn còn ẩn hiện nét cười, đôi mắt thật to phản chiếusự đơn thuần không dối trá, hồn nhiên vô tư, nếu không phải vừa rồi thấy rõ thủ đoạn của nàng đối với Nhu Nhu công chúa, chỉ sợ hiện giờ mọingười còn tưởng rằng nàng là một tiểu cô nương vô hại mà thôi. Nhưng giờ phút này trông thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịncủa nàng, tất cả mọi người chỉ có cảm giác da đầu run lên, tay chân lạnh lẽo.

Các trưởng lão cũng không phải dạng phế thải, thấy vậy liền dứt khoátliên thủ với nhau vây giết Duyệt Nhi, nhưng bọn họ nhìn về phía Tức MặcLy, lạnh lùng châm chọc hắc y nhân đứng bên cạnh: “Các vị thiên thần,chớ quên ước định.”

Bốn vị thiên thần nghe thấy lời này, buộc lòng phải động thủ, tức thìliền cùng nhau bay về phía Tức Mặc Ly, bọn họ cũng không phục, bốnthiên thần còn đánh không lại một Thần Quân chỉ mới mấy vạn tuổi sao?Chẳng qua vận khí của y tốt mà thôi! Cuối cùng Tức Mặc Ly cũng đưa mắt nhìn thẳng o mấy vị thiên thần đang bay về phía mình. Tay hơi duỗi ra,triệu thần binh Cửu Diệu. Cửu Diệu cảm nhận được ý chiến đấu của chủnhân, cả thân đao kích động rung lên, vốn là hào quang màu cam chói mắt, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời, từng gợn sóng ánh sáng tựa như gợn nước quấn quanh thân đao, mọi người đứng vây quanh ở nơi xa xa nhìn đến nỗi ánh mắt lóe sáng si mê.

Đối với người tu luyện, một thanh vũ khí tốt có đôi khi còn quan trọng hơncả tính mạng, ngày đó ở Triển Vật Đài nhìn thấy thanh thần binh này củaLạc Thủy thượng thần, chẳng qua lúc ấy còn chưa quan sát cẩn thận, chỉcảm thấy chói mắt thì đã bị thu về. Hiện giờ thanh đao ấy mang theo sátkhí của Tức Mặc Ly, trở thành dáng vẻ thần binh khát máu, quả thật càngkhiến cho người ta si mê.

Bốn vị thiên thần liếc nhìn nhau, trong giờ phút quan trọng này cũng khôngcó suy nghĩ quay đầu lại nên phân bốn vị trí xong liền vây quanh Tức Mặc Ly. Tuy rằng bề trên lệnh không được xung đột trực diện với Lạc Thủythượng thần, chỉ cần giết hoặc bắt sống tiểu cô nương kia, nhưng, nếumuốn ra tay với tiểu cô nương kia không phải là phải giết Lạc Thủythượng thần trước sao? Ban đầu bọn họ đã không phục, hiện giờ bốn đánhmột cũng không tin còn bắt không được y.

Bọn họ nhanh chóng bố trận, bốn người đều ngưng tụ thần lực, từ từ tiến vào trung tâm trận, dần dần hình thành một màn hào quang màu đen vây TứcMặc Ly vào giữa, chỉ thấy trong vòng hào quang linh lực lưu chuyển thành từng vòng, càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát đã như sóng lớn gàorít nơi biển cả cuồng nộ, càng không ngừng dồn dập đánh lên người TứcMặc Ly.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.