Đại hội bảo vật ngàn năm tổ chức một lần diễn ra ở một chỗ tương đối rộnglớn, trung tâm là một gốc cây không biết mấy vạn năm tuổi làm Triển VậtĐài (đài trưng bày bảo vật),phạm vi chung quanh rộng khoảngmấy trượng. Cách đó không xa, Cửu Kiếm lấy ra một tấm vải cẩm vân tốtnhất lót lên một nhành cây cao to, Tức Mặc Ly liền ôm Duyệt Nhi phi thân ngồi lên, tư thái tiêu nhiên, tao nhã vô hạn. Nơi này đối diện vớitrung tâm Triển Vật Đài, có góc nhìn rất tốt. Đám người Cửu Kiếm, ThấtMệnh đứng trong khoảng không ở phía sau mười bước, cũng rất hứng thúnhìn về phía Triển Vật Đài.
Ô Điệp Châu vốn là nơi người trong ngũ giới trao đổi bảo vật, bảo vậtnhiều không biết bao nhiêu mà nói. Mà đồ vật được trưng bày trong đạihội bảo vật đương nhiên là thứ vừa quý lại vừa hiếm khắp lục giới. A,ban nãy có người mới bán bình ngọc của Quan Thế Âm bị người ta trộm, bịlinh lực từ bốn phương tám hướng phóng tới đánh te tua rơi xuống đài.Còn có một nam tử Ma tộc bán thứ mà nam tử cần dùng “Nhất Dạ Thất ThứHoàn” (một đêm bảy lần),bị những kẻ tự xưng là nhân sĩ chínhphái và lão đại đám Ma giới cảm thấy được số lượng bảy lần này quá ít,làm mất mặt Ma tộc nên bay đến đánh cho hoa rơi nước chảy, sau khi gã đó chật vật buồn bã xuống đài còn bị người ta cướp đi Nhất Dạ Thất ThứHoàn khiến cho người ta nhịn không được mà thở than cho kiếp sống bánbảo vật long đong của y.
Càng đến phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063887/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.