A, ngày tháng tu tiên kỳ thật vô cùng thoải mải. Giống như Duyệt Nhi vậy,không gấp rút cầu tiến, chỉ đơn giản mỗi ngày tu luyện lại tu luyện, ănthịt rồi ăn thịt, ngắm nhìn phong cảnh, xem tiểu thoại bản, à, chủ yếulà nhìn Tức Mặc Ly đến ngẩn người.
Hôm đó, Duyệt Nhi nằm trong lòng Tức Mặc Ly, đọc cuốn thoại bản hay đangcầm trên tay, thường xuyên phát ra tiếng cười vui vẻ, đọc đến chỗ xúcđộng, hai lỗ tai nhỏ lại muốn dựng thẳng lên, than thở: “Thư sinh nàythật quá đáng! Đáng đánh.” Mỗi khi xem xong một quyển lại ngơ ngác hồitưởng lại, sau đó khôi phục tinh thần.
Tức Mặc Ly nhìn bộ dáng ngẩn ngơ của nàng, cũng buông lá thư trong tay,chăm chăm nhìn nàng không dời mắt. Chỉ thấy đôi tai nhỏ của nàng hãy còn phấn chấn dựng thẳng như trước, đôi mắt to một mảnh mê man, hiển nhiênkhông biết đã đi vào cõi tiên nào rồi, chiếc mũi cao thẳng tinh xảo,khuôn mặt trắng noãn đáng yêu hơi ửng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn với đôi môi mím thật chặt, môi không điểm son mà hồng, mày không vẽ mà đen, nét mặt vừa vô tội vừa mờ mịt mang đến cảm giác ngây thơ và đơn thuần khiếnngười ta nhìn mãi không chán.
Tức Mặc Ly đưa tay xoa xoa lỗ tai của nàng, tựa như gấm vóc thượng hạng,vừa trơn mượt lại vừa mềm mịn, khiến người ta yêu thích không muốn buông tay. Tức Mặc Ly tiếp tục vuốt ve. Tiếc rằng cô bé y ôm trong lòng hoàntoàn không để ý tới sự hiện hữu của y. Đôi đồng tử đen như mực của TứcMặc càng sâu thẳm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063853/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.