Chương trước
Chương sau
Trên Cửu Trùng Thiên, có vài vị tiên nữ đứng bên hoa viên lượn lờ tiên khícủa Vương Mẫu nương nương, nhìn từ xa phong cảnh này tựa như một bức họa đặc biệt khiến cho người ta cảm thấy thoải mái vui sướng. Nhưng mà, chỉ cần tiến vào trong phạm vi ba trượng sẽ cảm thấy không khí khác hẳn.Góc vườn có một cây đào trăm triệu năm, nghe nói là vào thời Thiên Hậu,thân cây cao to mười vị tiên cũng không ôm hết, đó là một góc u ám,giống như một nơi thích hợp nhất để để trộm nghe mấy chuyện giết tiênphóng hỏa.
Lúc này, trong tán lá tầng tầng lớp lớp không nhìn thấy ngọn cây kia có một nam tử áo trắng hơn tuyết thu liễm hơi thở, ngồi ngay ngắn trên mộtnhánh cây tựa như ngồi ngồi trên đất bằng. Bóng lá loang lổ chiếu trênngười hắn cũng không che giấu hết tiên quang khí lành tỏa ra từ ngườihắn, mặc dù thấy nhìn rõ gương mặt, nhưng phong thái này cũng đã làm cho người ta khi gặp qua rồi thì không quên được. Lúc này, lời nói của mấyvị tiên tử kia bay vào tai hắn không sót chữ nào, hắn nhíu đôi mày kiếmdài ẩn vào trong tóc mai, tu dưỡng cực cao khiến cho hắn muốn phong bếthính giác để ngăn cản những lời nói ấy bay vào tai. Nhưng mà......
Tiên nữ A (nhìn bốn phía): có ai nghe chưa, Lạc thủy thượng thần lạnh nhưbăng nhất trong lục giới chúng ta a, trong yến tiệc Dao Trì cư nhiên dẫn theo một vị tiên đến
Tiên nữ B ( kinh ngạc): a, người đó có là dạng người gì mà được Lạc thủy thượng thần cưng chiều dẫn đến
Tiên nữ C:... Hình như không phải là tiên, là một con thần thú... Lúcấy ta đang mang quả bàn đào dâng lên, từ xa xa thấy trong lòng củathượng thần có một cụm lông xù màu tím
Tiên nữ B: Vậy như thế nào nói là tiên...
Tiên nữ A: ngươi thật ngốc, hình người của thần thú này nhất định là một vị mỹ nhân khuynh đảo lục giới.
Tiên nữ C: phỏng đoán này cũng không phải không có khả năng, nghe nói thượng thần vô cùng bảo vệ thần thú này, vẫn luôn nâng trên tay không hề buông xuống?
Tiên nữ B (ôm trái tim): a, nếu có thể nhìn thấy một phần tình yêu oanh oanh liệt liệt giữa Lạc Thủy thượng thần và vị nữ tiên vậy cũng không uổngta sống mấy ngàn năm.
Tiên nữ A:...... Tuy là nói như vậy, nhưng vị thượng thần kia có địavị cao quý, tu vi chí tôn trong lục giới, đừng nói một con thần thú, cho dù đó là con gái được cưng chiều nhất của Ngọc Hoàng bệ hạ cũng chưachắc xứng với ngài ấy.
Các vị tiên nữ đều vì Lạc Thủy thượng thần địa vị tôn quý pháp lực khôncùng kia thổn thức trong chốc lát, lại tỉ mỉ nói đến phong thái của LạcThủy thượng thần, cảm thấy mỹ mãn cất bước rời đi.
Lạc Thủy thượng thần đang ngồi trên cây vẫn giữ nét mặt ngàn năm không hềgợn sóng như trước, theo bản năng nhìn thoáng qua con hổ nhỏ lông xù màu tím trên tay đang gặm cắn một quả đào, khuynh đảo lục giới? Mỹ nhân?Lời này cho dù nói ra thì cũng không dùng để nói một Tiểu Tử Hổ còn chưa cai sữa... Tiểu Tử Hổ giống cảm giác được ánh mắt lạnh lẽo của hắn,cố hết sức từ quả đào ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong mắt uất ức long lanh hai giọt lệ.
Trên gương mặt lạnh nhạt của Tức Mặc Ly lướt qua một tia bất đắc dĩ.
Lúc trước vì hắn được Bồng Lai đảo chủ mời đến Bồng Lai một chuyến, khôngngờ khi trở về thì cảm thấy xung quanh Bồng Lai tiên sơn tràn ngập mùimáu tươi nên hắn đằng vân xuống dưới xem xét một phen. Kết quả phát hiện Tiểu Tử Hổ này nằm ở bên dưới hổ mẹ mà nó cũng đang hấp hối. Tử hổchính là vua của Hổ tộc, không biết bị cừu tộc nào đuổi giết đến tậnđây, xem tình hình này thì đúng là họa diệt tộc rồi.
Vốn Thần tộc và Linh Thú bộ tộc không có mối quan hệ gì với nhau, thếnhưng, Tức Mặc Ly quả thật không phải là một vị thần thấy chết mà khôngcứu, hơn nữa, nhìn thấy Tiểu Tử Hổ hấp hối kia mở đôi mắt màu hồ pháchsáng ngời, ngân ngấn giọt lệ. Tiểu Tử Hổ này có hình dáng nhỏ như thế,cùng lắm chỉ to bằng lòng bàn tay, chỉ sợ còn chưa tu thành tiên thân.Tuy rằng Tức Mặc Ly làm một vị thượng thần sống không biết mấy vạn nămkhông hỏi chuyện thế sự, không tình, không dục, nhưng cũng không nhẫntâm khi nhìn thấy dáng vẻ đáng thương như vậy của Tiểu Tử Hổ. Tay TứcMặc Ly hơi nâng lên, thân hình nho nhỏ của Tiểu Tử Hổ liền bay vào trong lòng bàn tay của hắn.
Vì thế, Tức Mặc Ly bắt đầu kiếp sống bất đắc dĩ cưng chiều nuôi dưỡng một sinh mệnh khác.
Vốn định sau khi Tiểu Tử Hổ này tu thành tiên thân sẽ giao cho Thái ThượngLão Quân làm đồ đệ, thế nhưng khi Thái Thượng Lão Quân đầu đầy mồ hôichạy tới xem Tiểu Tử Hổ thì cằm của ông ta cũng rốt xuống.
Mấy cọng râu bạc của Thái Thượng Lão Quân khẩn trương nhếch nhếch lên, cẩnthận nói: “Thượng thần a, con Tiểu Tử Hổ này muốn tu thành hình ngườichỉ sợ phải mất mấy trăm năm thời gian...”
Chân mày đẹp như tranh thủy mặc của Tức Mặc Ly khẽ nhướng lên, trầm ngâmtrong một lát, cúi đầu nhìn Tiểu Tử Hổ đang dùng bốn cái chân ôm chặtbàn tay mình, đôi mắt tựa ngọc lưu ly chuyển hướng nhìn Thái Thượng LãoQuân, lòng Thái Thượng Lão Quân chợt lạnh ngắt, liền nghe thấy giọng nói tựa suối trong chảy qua đá ngọc bay vào trong lổ tai mình: Vậy, con hổnày giao cho Thái Thượng Lão Quân nuôi nấng tới khi có thể hóa thànhtiên thân thì ông hãy thu nhận thành đồ nhi để dạy bảo có được không?
Trái tim của Thái Thượng Lão Quân rất bất ổn, thầm nghĩ trong lục giới, tamhoang lục hải cảnh, có ai dám đối nghịch với ý muốn của vị thượng thầnnày. Quả thật mình cũng không phải là đám tiên tử hoa si kia, thượngthần chỉ liếc nhìn một cái không hiểu sao cũng có cảm giác như cưỡi mâyđạp gió.
Thái Thượng Lão Quân cảm thấy đau khổ vô số lần cho chính mình vì sắp phảinuôi thú cưng, trên mặt vẫn cười tủm tỉm nói: Đương nhiên là được rồi,nhờ thượng thần nâng đỡ, ban thưởng linh thú cho tiểu tiên nuôi nấng,tiểu tiên sẽ cố gắng làm hết sức không phụ ủy thác của thượng thần.
Tức Mặc Ly gật gật đầu, bước đến trước mặt Thái Thượng Lão Quân, TháiThượng Lão Quân kinh sợ run rẩy đưa tay chuẩn bị tiếp nhận Tiểu Tử Hổkia.
Tiểu Tử Hổ cũng không chịu, ngẩng đầu, nhe hàm răng lấp lánh ánh sáng vềphía Thái Thượng Lão Quân, mấy cái răng ấy chói sáng đến độ khiến choThái Thượng Lão Quân phải hoa mắt, lập tức Thái Thượng Lão Quân cảm thấy ngón cái đau xót, liền nhìn thấy mấy cái dấu răng nhỏ chỉnh tề của Tiểu Tử Hổ kia lưu lại trên tay mình.
Thái Thượng Lão Quân giương mắt chuẩn bị dùng ánh mắt trừng trị Tiểu Tử Hổkhông biết trời cao đất rộng kia, đã thấy Tiểu Tử Hổ vừa mới tác oai tác quái đó đã nâng cái đầu nhỏ lên nhìn Lạc Thủy thượng thần, trong mắtngấn ngấn giọt lệ, bởi vì chưa thể nói chuyện được nên chỉ nghe tiếngkhóc uh uh, âm thanh này rất thê thảm đến độ nỗi u uất của Thái ThượngLão Quân cũng chảy ngược.
Tức Mặc Ly bất đắc dĩ nhìnTiểu Tử Hổ đang ôm chặt lấy bàn tay mình, tronglòng biết Tiểu Tử Hổ này không bằng lòng nên bảoThái Thượng Lão Quân trở về. Thái Thượng Lão Quân nhẹ nhàng thở ra, lê bước chậm chạp rời khỏivị trí ngồi ở cái nơi mà hiếm có vị tiên nào được bước chân vào, lúcmiệng chuẩn bị nói lời cáo từ thì chỉ nghe thượng thần nói với tiểu tiên đồng đang đứng bên cạnh: đi mời Cẩm Ngọc Tiên Tử của Cửu Trùng Thiênđến đây. Lúc Thái Thượng Lão Quân nghe được những lời này, thân mìnhđang đứng trên bậc thềm lung lay một cái, sau đó nhanh chóng ổn định,vội vàng gọi mây lành gấp rút bay trở về Cửu Trùng Thiên.
Ngay sau đó, tin tức nóng hổi có tính chất bùng nổ Lạc thủy thượng thần chomời Cẩm Ngọc Tiên Tử lên phủ đệ trên núi Lạc Thủy đã thông qua miệng của một vị nhân sĩ nào đó mà truyền khắp cả Cửu Trùng Thiên, tiếp đó làTiên giới, sau đó là lục giới. Có một đoạn thời gian tên của Cẩm NgọcTiên Tử mỗi ngày đều được người ta nhắc đi nhắc lại vô số lần.
Trong lục giới đám nữ tiên, nữ yêu, nữ quỷ, nữ ma cuồng dại si mê đều hỏithăm về cuộc đời và cuộc sống sinh hoạt nghỉ ngơi hằng ngày của Cẩm Ngọc Tiên Tử, ngay đến cả chuyện mỗi ngày nàng ta ăn bao nhiêu tiên quả cũng bị bới móc, cuối cùng có một vị Thược Dược tiên tử học thức lừng lẫytổng kết lại: Lạc Thủy thượng thần thích một vị tiên nữ nhiệt tình dịudàng tràn ngập tình yêu thương giống như Cẩm Ngọc Tiên Tử.
Sau đó, khoảng thời gian ấy, nữ tử các giới bất kể làm nhiều việc ác, làmmưa làm gió, chóng nạnh nhướng mày như thế nào nhưng lúc đi ngang quaphạm vi mấy ngàn dặm quanh Lạc Thủy thì mặt mày đều mỉm cười, ánh mắtdịu dàng đến tích nước, lời nói nhẹ nhàng nhỏ khẽ, đây cũng là khoảngthời gian gió xuân lay động hiếm thấy trong lục giới.
Lại kể đến chuyện Cẩm Ngọc Tiên Tử vào phủ đệ của Lạc Thủy thượng thần,cũng không phải giống như mấy lời đồn dãi vân vân ở bên ngoài. Tức MặcLy nghĩ conTiểu Tử Hổ này như vậy là vì không thích Thái Thượng LãoQuân, lại nghĩ đến nó mới vừa mất đi người thân trong gia tộc nên cầnngười yên thương nó, suy nghĩ một lúc, nhớ rõ nhiều năm trước trong yếnhội Dao Trì đã nghe người nào đó bên cạnh nói Cẩm Ngọc Tiên Tử nhiệttình dịu dàng ôn nhu nhất, nên bảo tiên đồng gọi đến, muốn đem con TiểuTử Hổ quấn người này phó thác cho nàng, xem như cũng có cái kết viênmãn.
Thế nhưng lần này Tiểu Tử Hổ lại phản ứng kịch liệt, còn chưa chờ Cẩm NgọcTiên Tử đưa tay ra thì nó đã nhảy vào lòng nàng, Tức Mặc Ly âm thầm vuitrong lòng, một lát sau mới biết mình đã vui mừng quá sớm. Con Tiểu TửHổ kia vô cùng uy mãnh đã để lại mười dấu răng nhỏ xếp thẳng hàng trêncổ của Cẩm Ngọc Tiên Tử. Tức Mặc Ly không thể không xách Tiểu Tử Hổ trởvề trong lòng bàn tay mình, lại bảo tiểu tiên đồng sau khi cho Cẩm NgọcTiên Tử một lọ tiên dược thì tiễn nàng ra khỏi phủ.
Cẩm Ngọc Tiên Tử cầm lọ tiên dược mà thượng thần cho đứng ở ngoài Lạc Thủyphủ khóc đến đứt gan đứt ruột, thầm nghĩ khó khăn lắm mới vào được phủthượng thần, có được cơ hội thân cận với thượng thần, thế nhưng con Tiểu Tử Hổ hùng dũng can đảm kia không chịu phối hợp chút nào, nếu khôngphải như thế thì về sau khi nàng nuôi nấng Tiểu Tử Hổ có thể thườngxuyên gặp thượng thần nói chuyện vài câu cũng xem như may mắn rồi. Con,con Tiểu Tử Hổ này đã hủy đi tấm lòng thiếu nữ của nàng mà!
Ngày ấy Cẩm Ngọc Tiên Tử với đôi mắt đỏ au, cúi đầu mang theo một hàng dấurăng trên cổ đằng vân trở về Cửu Trùng Thiên, sớm đã có các tiên nữ vâyxem trên đường nàng về, vừa nhìn thấy dáng vẻ của Cẩm Ngọc Tiên Tử nhưvậy, trong lòng vừa ghen tị vừa hâm mộ lại vừa bi thương, thầm than: Lạc Thủy thượng thần quả nhiên không hổ là vị thượng thần mà ta mến mộ, vẻbên ngoài lạnh lùng, cũng không ngờ.. mỗi người đều tưởng tượng đến đỏcả mặt.
Mà Tức Mặc Ly, không biết làm thế nào với Tiểu Tử Hổ đang nằm trên taymình. Suốt ngày, lúc tu hành cũng phải đặt nó trên tay. Tiểu tiên đồng A Đồng cũng đau buồn nói với Tức Mặc Ly: thượng thần, con Tiểu Tử Hổ nàykhông phải là nữ chứ, xem nó coi trọng người thế kia... Khuôn mặt lạnh như băng của Tức Mặc Ly cuối cùng cũng tan biến.
Tiểu tiên đồng vội vàng lui xuống, từ ngày đó trở đi thì nhìn thấy Tức MặcLy dọn phân lau nước tiểu, à, không, là ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng con Tiểu Tử Hổ này.
Nhân gian có một câu châm ngôn: Một bước sa chân hận thành muôn thuở, ngoáiđầu nhìn lại thân đã trăm năm. Đôi mắt sáng ngời của Tức Mặc Ly nhìn con Tiểu Tử Hổ này, Tiểu Tử Hổ vẫn ngấn ngân hai giọt lệ, hai chân còn ômnửa quả đào mà nó vừa gậm dỡ, yên lặng nhìn hắn.
Hắn than nhẹ một tiếng, vung tay lên đám mây lành bảy mày nhẹ nhàng xuyênqua nhánh cây bay đến, lúc bước lên mây muốn quay về núi Lạc thủy sơnthì tay áo lại bị kéo kéo, Tức Mặc Ly nhìn về phía Tiểu Tử Hổ, chỉ thấycái đầu nhỏ của nó hất hất hướng về phía quả đào vừa đỏ vừa lớn, Tức Mặc Ly im lặng, hái quả đào xuống, mang theo Tiểu Tử Hổ và quả đào đặt vàotrong tay áo gấm rộng rãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.