Tình hình đã tiến triển như thế, Thái Thường đã không có gì có thể xấu hổ. Sắc quỷ thượng thần gần đây rất thích ôm nàng ngủ, còn nói thẳng thắn ôm nàng ngủ, cảnh trong mơ sẽ thay đổi vô cùng ngọt ngào, bốn phía là hoa thơm chim hót, núi non trùng điệp cây cối xanh mướt, trợ giúp hắn ổn định tiên pháp.
Lúc hắn nói với vẻ mặt hưởng thụ, làm Thái Thường tiếc nuối mình lại nhìn không thấy. Nếu không nàng cũng có thể hưởng thụ cảnh đẹp một chút, cũng giúp mình tu hành tiên pháp gì đó.
Thường thì ngủ đều là Thái Thường leo lên trước, có khi Hào Hành vẫn còn phải thẩm tra xử lí thiên thư gấp. Đợi đến nửa đêm Thái Thường ngủ đã sâu, cũng biết hắn ôm nàng vào trong người thì hai người đều ấm áp buồn ngủ.
Thói quen thật là đáng sợ. Ngủ chung mấy ngày, Thái Thường bắt đầu ỷ lại vào lồng ngực của hắn, thậm chí trước mắt mình cũng có thể xuất hiện ảo cảnh tuyệt vời, điều này làm cho nàng thập phần buồn rầu.
Một ngày kia trong Ngẫu thần điện có khách đến ăn tiệc, Hào Hành vội hàn huyên cùng các vị tiên gia, Thái Thường ở trong cây đèn giấu buồn bực liền biến thành một tiểu tiên nga ra phụ giúp bưng đĩa rửa chén rót rượu.
Đợi đến khi nghe thấy tiếng ngáy như sấm của các vị lão thần tiên, Thái Thường mới dám biến trở về nguyên thần, ngồi xổm nơi bờ ao chuyên tâm chơi đùa với củ sen em bé. Mải mê trêu chọc, ngay cả khi Phù Nhã đứng sau lưng nàng từ bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-ngai-ha-luu/101239/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.