Chương trước
Chương sau
Mộ Cửu vui vẻ, suýt nữa thì ôm chầm lấy Lục Áp!
Từ khi Ngao Sâm ra lệnh áp nàng đến Ngọc Lan Điện, nàng đã đoán được rằng tên nam tử cặn bá này tám phần mười là có gian tình với Hỏa Phượng Hoàng mà không được Long Cung công nhận, bây giờ nhìn dáng vẻ của hắn, quả thực là không muốn làm rõ ràng chuyện này! Nếu Vương Hậu ngầm đồng ý hắn lêu lổng bên ngoài cùng Hỏa Phượng Hoàng, hắn đã có thể quang minh chính đại đưa nàng vào đại điện, nếu không, vậy thì gặp quỷ đi.
Có điều nghĩ thế cũng phải, có vợ nào sẽ đồng ý để chồng mình làm loạn bên ngoài? Huống chi còn có một tên con riêng tứ bất tượng! Hơn nữa, con trai chính thì không lo, lại vì con riêng bị gϊếŧ mà canh cánh trong lòng, đi khắp nơi tìm hung thủ?
Nàng cũng hiểu kì, dòng dõi Hỏa Phưởng Hoàng không bình thường, tại sao lại cam tâm làm tiểu tam đây? Hơn nữa chức Long Vương này cũng không to đến thế.
" Trần Bình không có trong gia phả thì cũng có huyết thống của Ngao Sâm ta!" Ngao Sâm trở nên nóng giận, cầm Xích Diễm Đan đập lên bàn, " Vật này có thể làm chứng!"
Xích Diễm Đan không phải là đan kết thành sau khi tu tiên, Thượng cổ Thần thú khi có thai liền sinh ra một viên nguyên đan từ nguyên khí, ví dụ như hồ đan của Cửu Vĩ Hồ, thuần dương đan của Bạch Hổ, hỏa linh đan của Phượng Hoàng, chính là do phụ thể và tinh khí cơ thể mẹ kết hợp mà thành.
Xích Diễm Đan của Trần Bình tuy giống Hỏa Linh Đan của Hỏa Phượng Hoàng, cũng có hỏa linh bên trong, nhưng bên trong còn có long linh của Ngao Sâm. Loại đan này cũng là một loại pháp bảo không thuần chính mang huyết thống hậu duệ các tộc.
Ngao Sâm đem Xích Diễm Đan ra, Lục Áp và Lưu Tuấn cũng không tiện nói gì.
Dù sao không có ai quy định rằng con ngoài giá thú của Thần tộc là Yêu tộc, nếu không phải yêu tộc, gϊếŧ sẽ phải chịu trách nhiệm.
Lưu Tuấn không nhịn được, lại trừng mắt nhìn Mộ Cửu. Nha đầu này cũng thật là không lúc nào không gây phiền toái cho hắn!
Nhưng đây chính là ái tướng hắn tự mình đề bạt lên, hắn chính là khóc lóc cũng không thể không giúp nàng lo việc này chu toàn.
Hắn cúi đầu ngẫm nghĩ, đứng lên hỏi: " Nếu không thể đàm phán được nữa, theo ý ta, không bằng Long Vương lên Thiên Đình thẩm vấn việc này đi. Dù sao Quách Mộ Cửu là quan trên Thiên Đình, việc này còn phải do Thiên Đình làm chủ."
Ngao Sâm hừ lạnh: " Vậy không biết Lưu đại nhân có phải định tự mình thẩm lý vụ án này không, hay là giao cho những nha môn khác?"
Tuần Sát Ty quản lí xử án, vụ án nào cũng do Tuần Sát Ty thẩm lý, nhưng vụ án này lại dính đến họ, vậy nên làm gì cho công bằng đây?
Hắn không ngu như vậy, đương nhiên phải tìm hiểu rõ ràng!
Nhưng Lưu Tuấn đương nhiên là phải tiếp tục tự biện đến cùng: " Long Vương đây là không tin cách làm việc của bản quan?"
" Bản vương đương nhiên tin. Nhưng việc này liên quan đến oan khuất của khuyển tử, bản vương không thể không thận trọng."
Ngao Sâm không hề có ý tứ nhượng bộ: " Đại nhân chưa từng làm cha mẹ, đương nhiên không hiểu được tâm tình của bản vương. Thế nhưng nếu ngươi muốn mang Quách Mộ Cửu về Thiên Đình, nhất định phải báo lên Lăng Tiêu điện, mời Ngọc Đế bệ hạ phán xét. Bằng không, ta dù có bị thiên lôi đánh cũng phải đánh chết nàng hôm nay!"
" Ngao Sâm!" Lưu Tuấn cũng tức giận, rút kiếm chắn trước mặt Mộ Cửu, " Ngươi dám mạnh bạo?!"
" Bình tĩnh một chút!" Mộ Cửu thấy vậy liền vội vã kéo Lưu Tuấn, " Việc này là ta sai trước, đến Lăng Tiêu điện thì Lăng Tiêu điện đi, chỉ mong đại nhân khi đó có thể nói thay ta vài câu trước mặt điện hạ, chớ đá ta ra khỏi Thiên Binh Doanh..." Câu cuối cùng nàng nói nhỏ đến mức chỉ có mình Lưu Tuấn mới có thể nghe thấy.
Là chuyện nàng làm, không đáng để Lưu Tuấn vì nàng mà đắc tội người khác.
Nàng biết rằng, đi tới Thiên Đình, Lưu Tuấn kiểu gì cũng sẽ có cách giúp nàng không bị xử đền mạng, nhưng giữ được mạnh không có nghĩa là nàng không bị xử phạt, nếu Ngọc Đế ra lệnh trục xuất nàng ra khỏi Thiên Đình, nàng không phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao? Huồng hồ ra khỏi Thiên Đình thì càng nguy hiểm, họ Ngao này có thể núp ở bất kì đâu, ra ám chiêu khiến nàng mất mạng.
" Không có tiền đồ!" Lưu Tuấn mắng nhỏ nàng một tiếng, lại trừng mắt nhìn Ngao Sâm, " Nếu Long Vương không tin Lưu mỗ ta, vậy thì mời! Chúng ta lên Lăng Tiêu điện!"
Nói xong liền liếc mắt ra hiệu cho Mộ Cửu, quay người rời đi.
Mộ Cửu cũng nhanh chóng kéo tay Lục Áp bay theo.
Thiên Đình ý tứ chân chính là dùng để chỉ cung điện của Ngọc Đế, Vương Mẫu và các hoàng tử công chúa, Lăng Tiêu Điện là nơi xử lí việc triều chính, hậu cung là nơi sinh hoạt của Ngọc Đế cùng vợ con già trẻ, thế nhưng bởi Cửu Trọng Thiên là thủ đô của lục giới, ở đây cũng phần lớn là tiên quan, cho nên dần dần liền trở thành Thiên Đình trong miệng mọi người.
Nói tới đây liền phải nói tới quyền lục của Thiên Đình trong lục giới.
Sau khi Khương Tử Nha được phong thần, Thiên Đình mới được thành lập, chức Ngọc Đế là bởi Hồng Quân được chúng thần sở cầu, cần một ứng cử viên cho chức Thiên Đế không có quan hệ gì với Nho Thích Đạo Tam giáo, không có quá nhiều thực lực, bởi vậy sức ảnh hưởng không lớn. Thế nhưng, Ngọc Đế có thể bộc lộ tài nàng từ bên trong đông đảo tiên đồng, có thể nói hắn cũng có năng lực.
Ngọc Đế mấy trăm năm sau khi phong thần, bởi thấy mình từ từ biến thành đồ trang trí nên bèn từng bước lên kế hoạch tăng cường sức mạnh thống trí, vú dụ như không ngừng tu đạo Nho Thích Đạo tam giáo và đưa những nhân vật có sức ảnh hưởng đến tọa trấn Cửu Châu Tứ Hải.
Đầu tiên, hắn đưa Đông Hoa Đế Quân lên làm người đứng đầu Thiên Đế tứ phương, sau đó lại chiêu mộ Tứ Đại Thiên Vương Phật giáo, dùng giáo lí Nho giáo bố trí các chức vị trong Thiên Đình, để động viên Thông Thiên Giáo Chủ liền muốn sắc phong đại đồ đệ của hắn, Mặc Diễn làm Ma Quân.
Thế nhưng Ma Quân có điều kiện, trên lí thuyết, hắn có thể đồng ý thần phục Thiên Đình, nhưng không đồng ý cho Thiên Đình nhúng tay vào sự vụ Ma giới, đồng thời, cũng bởi Ma giới đều là yêu tộc tu thành, hai tộc trong khi đó không thể tách rời, bởi vậy liền yêu cầu đưa Yêu giới cho Ma giới quản hạt, bằng không sẽ không tiếp nhận sắc phong.
Tuy Thông Thiên Giáo Chủ và Thái Thượng Lão Quân là sư huynh sư đệ, người trước người sau sáng lập nên Tiệt giáo và Xiển giáo, nhưng giáo lí hoàn toàn khác nhau, Thông Thiên Giáo Chủ chủ trương giáo pháp tự do, bất luận yêu ma quỷ quái đều có thể gia nhập Tiệt giáo, khi hai huynh đệ đại chiến, quy mô Tiệt giáo đã rất lớn, mặc dù cuối cùng Thông Thiên Giáo Chủ bại lui nhưng Xiển giáo cũng tổn thất nặng nề.
Ma Quân đưa ra yêu cầu như thế, Ngọc Đế cũng không thể không thận trọng cân nhắc, cuối cùng liền thỏa hiệp, hai giới Yêu Ma mỗi giới có một quân vương, Ma Quân đứng đầu thống trị, đương nhiên vẫn lệ thuộc Thiên Đình. Thiên Đình cùng hai giới xác lập ước định, Thiên Đình không nhúng tay vào sự vụ hai giới, nhưng nếu có hành vi gây rối, Thiên Đình sẽ tuyệt không nhân nhượng.
Kỳ thực đây là một hiệp sách không công bằng cho lắm, cho dù Ngọc Đế không nói như vậy, Ma Quân không tuân theo quy tắc Thiên Đình, nếu Ma giới xâm phạm đến tứ giới còn lại, Thiên Đình không phải cứ thế đánh tới sao?
Có điều Ma Quân cũng là người thống khoái, sau khi xem xong chuỗi hiệp ước này cũng không cò kè mặc cả, vung tay lên đắp ấn, sau đó liền cùng Cùng Kỳ của hắn đi thực hiện lời hứa. Mấy vạn năm sau đó quả thực là sóng êm biển lặng, mặc dù thỉnh thoảng cũng có tin tức ngầm truyền tới nhưng không có gì quan trọng, cũng là khiến người ta không thể không kinh ngạc.
Mà sở dĩ nói đến đoạn lịch sử này, là bởi nó liên quan đến việc giới định thế nào vụ án giữa Mộ Cửu và Ngao Sâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.