"𝑀𝑒̣...𝑐𝑜𝑛 đ𝑎𝑢 𝑞𝑢𝑎́, 𝑚𝑒̣ 𝑜̂𝑚 𝑐𝑜𝑛 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔?".
________
10 giờ tối tại quán đồ nướng.
"Anh Nguyên Dật em xong việc rồi, em về trước đây". Trường Giang nói vọng ra sau bếp với người anh cao ráo đang đeo tạp dề bên trong.
"Này đợi đã".
Nguyên Dật tháo tạp dề chạy nhanh ra bên ngoài, trên tay cầm theo bịch đồ nướng cùng hộp cơm còn nóng đưa cho Trường Giang.
"Em cầm lấy đem về ăn đi, làm việc từ 3 giờ trưa đến giờ chắc phải đói lắm rồi".
"Không cần đâu, em đã ăn rồi". Trường Giang xua tay không muốn nhận.
"Bé Giang à em nhận đi, em mà không nhận là ổng sẽ hoá thành ông cha hiền từ đứng nói nửa giờ đồng hồ đó". Linh Miểu bước từ ngoài vào lên tiếng.
"Em làm ở chỗ anh lâu như vậy, anh cũng coi em như em trai của mình rồi còn tỏ ra xa cách làm gì. Cứ cầm lấy đi".
Nói xong Nguyên Dật liền bắt ép Trường Giang cầm lấy bịch đồ ăn rồi bước đi vào trong không cho cậu có cơ hội cự tuyệt.
"Cảm ơn anh". Cậu nhỏ giọng thì thầm cho chính mình nghe.
"Chị Linh, em về đây".
"Đi đường cẩn thận nha bé Giang".
Trên đường về nhà cậu không kìm được đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn bịch đồ ăn mà lòng cảm thấy ấm áp, đôi chân cũng bất giác đạp nhanh hơn dưới ánh đèn đường.
.........
Đưa tay mở cửa bước vào căn nhà tối tăm, lạnh lẽo. Cậu bỗng cảm thấy dù làm việc 24 giờ một ngày cũng không mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tham/2871416/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.