Tề Cẩn khẽ thở dài, nói: “Thiên hạ phụ mẫu không phải không bất công, trẫm tuy có cửu tử tứ nữ, nhưng để ở trong lòng chỉ có một mình Dư Phái, ngươi nói xem là vì duyên cớ gì?”
Băng sương trên mặt hồ phản xạ ra ánh sáng lạnh, chiếu lên đôi mắt thâm thúy của Tề Cẩn phá lệ u ám, Mục Tử Thạch cẩn cẩn dực dực đáp: “Điện hạ có nói với ta, phụ mẫu tử nữ cũng coi trọng duyên phận.”
Tề Cẩn xoa đầu Mục Tử Thạch, ôn nhu nói: “Ngươi nói đúng, thời điểm Dư Phái sinh hạ, nhỏ xíu như nắm tay thật khó xem, ngay cả khóc cũng không có khí lực, nhưng trẫm ôm hắn vào trong ngực, thế nhưng so với lúc đăng cơ còn muốn vui vẻ khẩn trương hơn… Thái y nói hắn thai lý rất yếu sợ rằng khó điều dưỡng, trẫm càng không tiếc hết thảy đại giới làm cho hắn bình an lớn lên, không tự chủ được thầm nghĩ đem toàn bộ những gì trẫm sở hữu đều cấp cho hắn, trẫm tại vị đã hai mươi hai năm, chăm chỉ chỉnh đốn quý trọng dân sinh, không dám có nửa phần lười biếng phóng túng, duy độc đối với Dư Phái, trẫm chỉ muốn làm một phụ thân bình thường cưng chiều hài tử của mình mà thôi.”
Trái tim Mục Tử Thạch giống như bị lấp kín bởi khối muối kiềm đá, vừa khổ vừa sáp vừa nặng nề.
Tề Cẩn nhìn về phía tường cung xa xa, nói: “Dư Phái dần lớn lên, càng ngày càng giống Quán Tố trước khi nhập cung, tướng mạo và tính tình cũng giống nhau… Thỉnh thoảng trẫm nhìn hắn, còn tưởng rằng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tang-tri-cam-hoa/1384222/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.