*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Tiểu Thạch bất đắc dĩ, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
Hắn đành phải xuất đao, Tương Tư đao.
Đao vừa xuất ra, trừ đi “Phá Sát”.
Chỉ của Bạch Sầu Phi biến đổi, đang định thi triển ra “Kinh Mộng”. Ngay lúc này, Ôn Nhu bỗng chạy tới, vừa kêu lớn vừa ngăn cản:
- Các người đánh cái gì thế!
Nàng không muốn, cũng không đành lòng nhìn Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi xung đột.
Nàng ngất đi trên Bạch lâu, cho nên cũng không biết Bạch Sầu Phi đã làm gì với nàng, mà Trương Thán cũng ngại nói rõ ràng.
Vì vậy nàng cho rằng Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch đánh nhau là vì muốn “tranh giành” nàng.
Nàng cho rằng như vậy không tốt, nàng cảm thấy mình là “hồng nhan họa thủy”.
Nàng thậm chí cho rằng mình không thể đổ trách nhiệm cho người khác, phải ngăn cản trận chiến này, vì vậy nàng bèn chạy đến.
Nàng vốn tưởng rằng chỉ cần mình đến gần “chiến trường”, Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi sẽ vì nàng mà ngừng chiến.
Nàng nghĩ thật hay.
Không sai, Vương Tiểu Thạch lập tức dừng tay, đao thế chợt ngừng lại.
Nhưng Bạch Sầu Phi thì không, hắn lập tức chộp lấy Ôn Nhu.
Vương Tiểu Thạch thấy vậy, trong lòng liền rối loạn.
Bạch Sầu Phi nhân cơ hội xoay ngón tay, đoạt lấy trường kiếm, lưỡi kiếm gác lên cổ Ôn Nhu, quát lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tam-tieu-tien-luan-anh-hung/1981385/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.