"Hiện tại đến phiên anh làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi, còn không chủ động nhanh lên sao?" Vương Cẩm Hân đứng trước mặt Lãnh Dạ Hi, bên môi nở nụ cười nói.
Lãnh Dạ Hi nhíu mày nhìn cô một cái, gương mặt lạnh như băng, không để ý đến cô.
"Cái người này như vậy là có làm hay không? Tôi nói cho anh biết, bây giờ là cơ hội tốt ngàn năm có một. Theo tình huống trước mắt, cô ấy là không thể nào sẽ cùng Mộ Ly sống chung với nhau rồi, mà còn anh, Lãnh Thiếu, anh thanh xuân tới." Nói xong, Vương Cẩm Hân còn hào sảng đưa tay vỗ vào đầu vai Lãnh Dạ Hi, một bộ dáng huynh đệ ngươi mạnh khỏe không.
Lãnh Dạ Hi giơ tay lên đánh rơi tay của cô, "Vương Cẩm Hân, cô rất nhiều chuyện, cô có biết hay không!"Âm thanh khó chịu .
"Biết!" Vương Cẩm Hân nhìn anh, cong lên môi, "Tôi chính là sợ anh quá đồ ngốc, không biết nắm lấy cơ hội." Người đàn ông này cũng thiệt là, lúc ấy Quý Linh Linh đi theo Mộ Ly, cái kia vẻ mặt, giống như mất vợ. Hiện tại người phụ nữ đó đang ngủ mê man ở trước mặt của anh, anh cư nhiên không biết nắm bắt.
"Cô biết cái gì." Lãnh Dạ Hi tức giận nói một câu.
"Đừng nói với tôi , anh không phải thích cô ấy rồi. Anh hoa tâm như vậy sao?" Vương Cẩm Hân chọc anh chỉ thích trêu ghẹo, tới lui chỉ là đùa giỡn Quý Linh Linh.
"Cô. . . . . ."
"Như thế nào? Nếu như tôi là anh, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085242/chuong-123-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.