"Hừ, tôi còn tưởng rằng cô không phải dám đến." Giang Tâm Giao bưng cà phê, mặt cười lạnh nhìn chằm chằm Quý Linh Linh.
"Ha ha,chẳng lẽ cô tính phá hủy gương mặt tôi sao?" Quý Linh Linh cười cười mắng trả lại, thuận tiện ngồi xuống đối diện với Giang Tâm Giao.
Giang Tâm Giao vừa nghe lời của cô..., nụ cười trên mặt không còn,cô ta để cà phê xuống, "Nếu cô đã biết rồi, bây giờ còn có gan tới gặp tôi. Quý Linh Linh, tôi thật đúng là bội phục cô a."
"Quá khen. Mặc dù tôi không biết cô là thế nào hủy dung Vu Uyển Tình, nhưng mà tôi lại biết là, cô, hiện tại bệnh rất nặng!" Quý Linh Linh khóe miệng tươi cười, chậm rãi nói.
"Cô mới có bệnh! Quý Linh Linh, tôi hiện tại muốn hỏi cô, bản thân mình từ khi biết quen biết Mộ Ly, cô đã làm được chuyện gì cho anh ấy?"Đôi tay của Giang Tâm Giao ấn chặt bàn cà phê, muốn đứng lên, hướng về phía Quý Linh Linh.
Quý Linh Linh nghe vậy, chỉ nhìn cô ta, nhưng không lên tiếng.
"Ha ha, không nói ra được, tôi bây giờ có thể nói cho cô biết, tôi vì Mộ Ly, đã làm biết bao nhiêu chuyện. Kể từ khi tôi biết được Ly phải sống trong đau khổ thù hận, tôi đến cả đại học cũng từ bỏ không cần tốt nghiệp, đến T thị, làm tình nhân của tỉnh trưởng, thị trưởng, còn có một số ủy viên đứng đầu."
Cái gì? Quý Linh Linh sững sờ, Lãnh Dạ Hi từng nói qua bối cảnh phức tạp của cô ta, chẳng lẽ cô ta là vì. . . . . .
"Tình nhân, cô biết tình nhân là có ý gì không? Những lão già kia, bọn họ muốn tôi làm cái gì, tôi liền phải chiều theo ý họ, mục đích rất đơn giản, vì muốn giúp Mộ Ly điều tra . Cô cho rằng Mộ Ly muốn tra vụ án, rất đơn giản sao? Nếu như không có tôi, ha ha, cô cho rằng Tần Mộc Vũ có thể tra được?" Giang Tâm Giao bĩu môi, nhìn Quý Linh Linh, trong mắt đều là thù hận.
"Quý Linh Linh, cô nói đi, cô đã vì Mộ Ly làm gì, hiện tại muốn yên tâm thoải mái ở bên cạnh anh ấy? Còn tôi thì sao, tôi vì anh ấy làm nhiều như vậy, lại không có được một chút quan tâm, cô cảm thấy như vậy công bằng sao?"
"Cô. . . . . ." Quý Linh Linh nghẹn lời, cô lo lắng nắm chặt tay, không biết phải nói gì.
"Cô có biết vì sao tôi muốn hủy hoại Vu Uyển Tình không? Không chỉ là Vu Uyển Tình, ngay cả Lục Vân Thiên tôi cũng vậy sẽ không bỏ qua, hừ, cô ta hiện tại đang mang thai, cuối cùng toi cũng sẽ không để cô ta sinh được!" Giang Tâm Giao nói lời này thì, trong giọng nói cắn răng nghiến lợi, tựa như Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên thiếu cô ta một mạng.
"Cô. . . . . ." Quý Linh Linh vừa nghe đến cô ta nói đến Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy từng trận buồn nôn, "Hai người bọn họ thế nào chọc tới cô, cô lại có thể tàn nhẫn như vậy?"
"A, độc ác sao? Có sao? Vu Uyển Tình ban đầu vì không để cho lâm xx đến gần Mộ Ly, không làm theo khống chế. Cùng với cô ta, tôi chỉ là thủ đoạn cao chút mà thôi. Cô ấy là loại ngu ngốc, làm sao có thể cùng tôi so sánh." Giang Tâm Giao giọng mang theo khinh thường.(mình không hiểu đc đoạn này, mong mấy bạn thông cảm)
"Bởi vì Vu Uyển Tình cùng Lục Vân thiên đến gần Mộ Ly, cho nên cô. . . . . . Cô sẽ muốn mạng của bọn họ?" Quý Linh Linh theo bản năng che bụng, nôn ọe cũng theo từng hồi một.
"Đúng! Cô đoán đúng rồi! Phàm là đến gần Mộ Ly, đối với Mộ Ly gây rối, tôi đều muốn. . . . . . Muốn họ từng người một đều chết! Ha ha. . . . . ." Giang Tâm Giao trên mặt hiện lên sự độc ác, "Ban đầu ở trong trường học, thì có mấy nữ sinh không biết điều quyến rũ Mộ Ly, cô biết tôi giải quyết họ như thế nào không?" Cô ta hạ thấp giọng, lại gần Quý Linh Linh, "Tôi tìm những tên lưu manh, đem bọn họ cưỡng...bức, sau đó bán vào trong vũ trường, ha ha, chỉ bằng bọn họ, cô cảm thấy họ còn có thể xứng với Mộ Ly sao?"
Nhìn Giang Tâm Giao cười trên gương mặt đày sự hài lòng, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy trên trán thấm mồ hôi lạnh, "Cô. . . . . . Làm sao cô có thể. . . . . ."
"Hừ, đây tính là gì, tôi không làm cho bọn họ chết, là đã cho bọn họ thiên đại ân huệ rồi. Ai, còn may mà tôi lúc đầu khiến mấy tên lưu manh kia chơi một chút, nếu không bọn họ còn không đồng ý chứ, ha ha. . . . . ."
Kẻ điên, mười phần kẻ điên! Quý Linh Linh cô ta, trong bụng chỉ có thể dùng những từ này hình dung cô ta.
"Biết tôi là vì cái gì đối Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên ác như vậy không? Bởi vì bọn họ, hai người đáng chết, lại dám bỏ thuốc cho Mộ Ly, " Giang Tâm Giao dừng một chút, trừng mắt về phía Quý Linh Linh, "Nếu như không phải là họ bỏ thuốc cho Mộ Ly, như thế nào lại để cho cô nhặt được đại tiện nghi!"
"Câm mồm! Giang Tâm Giao, cô đối với Mộ Ly căn bản phải là không thương, chỉ là muốn chiếm được anh ấy!"
"Cô cho tôi câm miệng!" Giang Tâm Giao hung hăng nhắc nhở, "Quý Linh Linh, cô không cần hả hê quá sớm, Mộ Ly sớm muộn cũng sẽ là của tôi. Bởi vì tôi vì anh ấy, làm nhiều chuyện như vậy, anh ấy cũng sẽ lựa chọn cùng với tôi ."
"Giang Tâm Giao, cô vì Mộ Ly không chừa thủ đoạn nào, không tiếc đi tổn thương những người khác, cô cho rằng Mộ Ly sẽ bởi vì như vậy sẽ yêu cô sao?" Quý Linh Linh nhìn cô ta, không khỏi cảm thấy đáng thương,tâm lý của Giang Tâm Giao có dường nào bệnh hoạn, yêu một người, không tiếc đem lấy chính mình hy sinh hết.
"Câm miệng! Cô biết cái gì? Mộ Ly là yêu tôi, anh ấy là yêu tôi , nếu như không phải là bởi vì các người đồ tiện nhân các cô xuất hiện, hiện tại hai người chúng ta đã sớm ở cùng một chỗ. Tôi sẽ đem các người từng một người đều tiêu diệt hết, như vậy chúng ta mới có thể an an tâm tâm ở chung một chỗ!"
"Mộ Ly có nói qua yêu cô sao? Cô vì giúp anh ấy, đi làm tình nhân của người khác, anh ấy biết sao? Cô vì không để cho người phụ nữ khác đến gần anh ấy, cô liền đem những người đó tổn thương, anh ấy cũng biết sao? Giang Tâm Giao, tôi không phải cô, tôi không có vì Mộ Ly làm gì, nhưng mà tôi lại biết, hai chúng tôi vì nhau, đó mới chính là hạnh phúc! Mà còn cô, trừ ghen tỵ, oán hận, tình yêu biến thái, cô còn có cái gì?"
"Đồ tiện nhân này! Quý Linh Linh, cô thủ đoạn cũng thật cao, lợi dụng Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên, hai người ngu xuẩn này bỏ thuốc Mộ Ly, còn mang thai đứa bé của anh ấy, hiện tại thì tốt rồi, cô có thể cuốn lấy anh ấy, thì cho rằng mình đúng! Một người đàn ông, sẽ thích một người đối với anh ta không có bất kỳ lợi ích gì sao? Ha ha, cô đừng nói đùa!" Giang Tâm Giao nhìn Quý Linh Linh, xem như là vừa nghe một câu truyện cười, nếu như trong bụng của cô ta không phải đang có đứa bé của Mộ Ly, cô ta có thể hưởng thụ được sự đối xử tốt như vậy sao.
Quý Linh Linh vẻ mặt trầm xuống nhìn Giang Tâm Giao, đột nhiên nói, "Giang Tâm Giao, cô biết cái gì là yêu sao?"
Yêu? Cùng cô nói yêu? Cô yêu Mộ Ly ròng rã năm năm, vì anh ấy, cô cơ hồ đã làm mọi chuyện. Nhưng cho tới bây giờ, cô đều không thể làm anh ấy quay đầu lại nhìn mình dù chỉ một lần, cô yêu, cô yêu thật là khổ sở a.
"Tôi yêu Mộ Ly!"
"Cô chỉ yêu chính cô." Quý Linh Linh không hờn không giận nói, "Bản thân mình từ đầu đến cuối đều lấy Mộ Ly làm ngụy trang, cô yêu cũng không phải anh ấy, cô yêu chính là vẻ ngoài anh tuấn, thực lực sau lưng của anh ấy. Cô không chiếm được, cũng không để người khác lấy được. Cô làm tình nhân của người ta, mà trong đó cô cũng chiếm được lợi ích rất lớn, thiết kế ở ide, chính là một, Cô làm tình nhân của bọn họ, là muốn cùng với Mộ Ly có cùng địa vih. Ha ha, Giang Tâm Giao, đây chính là tình yêu của cô sao?"
Một người yêu, nếu như không phải là dùng tim để yêu, loại tình yêu này, đã sớm không cong thuần khiết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]