Khi Mộ Ly ôm Quý Linh Linh vào cửa thì Vú Lâm giật mình hét to một tiếng.
Mộ Ly ngẩng đầu, "Vú Lâm, gọi bác sĩ bên không quân đến cho tôi."
Trên mặt Mộ Ly không mang theo bất kỳ cảm xúc gì phân phó, sau đó ôm Quý Linh Linh trực tiếp lên lầu.
"A, xin chào!" Vú Lâm lo lắng cầm điện thoại lên, trong bụng nghĩ, phu nhân thật thông minh nha, té xỉu thật đúng thời điểm.
"Mộ Ly có ở nhà không?"
Vú Lâm còn chưa gọi xong điện thoại, Giang Tâm Giao đã xuất hiện ở cửa.
Vú Lâm ngẩn ra, thì ra đây là chân trước chân sau, nếu đã cố tình đi theo, loại chuyện như vậy, còn phải hỏi sao?
"Tiên sinh ngài ấy. . . . . ."
"Trả lời chậm như vậy, thật không biết trong nhà này, lưu bà lại có ích lợi gì!" Giang Tâm Giao hai tay chống nạnh, bộ dáng nữ chủ nhân.
Vú Lâm cúi đầu, bĩu môi, cô ta có giỏi thì làm đi, còn một bộ dáng phách lối đến như vậy . Trước đó bà còn lo lắng không biết khi nào phu nhân mới trở lại, nhưng bây giờ bà đã không cần phải lo lắng thêm nữa, sự lo lắng của bà hiện tại đã không còn cần thiết.
"Nói chuyện a, Mộ Ly đã về chưa!" Nhìn vú Lâm bộ dáng cúi đầu không nói,Giang Tâm Giao trong lòng liền tức giận, vừa già lại không dùng được, thật là không biết lưu bà ta rốt cuộc có ích lợi gì .
"Đã trở về, nhưng. . . . . ."
"Tâm Giao, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085236/chuong-121-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.