"Mộ Ly,uống chút nước đi."
Mộ Ly liếc mắt nhìn, "Tâm Dao, cô về nghỉ ngơi trước đi,gần đây vất vả cô rồi." Anh ngồi ở trên ghế sa lon, thân hình không nhúc nhích.
Giang Tâm Giao len lén quan sát anh, đem li nước đặt trong tay anh, cô ngồi xuống bên cạnh anh, nở nụ cười: "Ly, chỉ vì anh, làm bao nhiêu chuyện, em đều nguyện ý. Chỉ cần có thể giúp anh, cho dù sống chết,em đều đồng ý."
Cô thân mật tiến sát trong ngực anh, bên môi lộ ra nụ cười hài lòng. Là của cô, cuối cùng cũng sẽ thuộc về cô.
Mộ Ly mặt không biểu tình dựa vào ghế sa lon, môi mỏng vào lúc này không có bất kỳ sức sống nào.
"Tôi có chút mệt mỏi, cô về nghỉ trước đi." Mộ Ly thản nhiên nói.
Giang Tâm Giao thu hồi lại bàn tay đang đặt trên ngực anh, cô nhẹ nhàng nói, "Vậy anh phải nghỉ ngơi thật tốt,buổi tối em lại đến thăm anh ." Nói xong, cô liền đứng dậy, sau đó quay người lại, khom người,ấn một cái hôn trên mặt Mộ Ly.
"Ly, rất lâu không ở gần anh như vậy rồi." Sau đó,liền vui vẻ rời đi.
Mộ Ly cho đến cô ta rời đi, cũng không mở miệng nói thêm câu nào. Bà vú Lâm theo phép tiễn cô ta ra tới cửa.
Chỉ là cửa vừa mở ra, "Phu nhân!"
Giang Tâm Giao nghe vậy, ngẩng đầu lên, liền thấy Quý Linh Linh xuất hiện ở cửa .
"Vú Lâm, không nên gọi loạn như vậy, Mộ tiên sinh sẽ không vui." Giang Tâm Giao vừa ngắm móng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085221/chuong-118-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.