"Phu nhân, Mộ tiên sinh đang đợi cô ở dưới lầu."
Quý Linh Linh mới vừa ra khỏi cửa phòng, đã nghe được người giúp việc gọi một tiếng "Phu nhân", trong lòng chẳng biết tại sao lại có chút ấm áp.
"Tiên sinh đã chờ lâu rồi sao?" Cô bây giờ thích ngủ như vậy, chỉ cần nằm xuống là có thể ngủ được, bây giờ cũng đã quá giữa trưa rồi.
"Tiên sinh nói không cần quấy rầy cô, để cho cô ngủ, phu nhân, bây giờ chúng ta đi xuống dưới đi." Người giúp việc nhẹ giọng cười, Mộ tiên sinh vô cùng quan tâm đến phu nhân, mọi người đều là hâm mộ không thôi, hơn nữa hai người đã ở cùng nhau lâu như vậy, phần cảm tình này không biết còn sâu đậm tới khi nào nữa.
"Đi thôi." Quý Linh Linh cúi đầu, trên mặt đã xuất hiện màu hồng nhàn nhạt.
"Mộ Ly." Mới vừa đi xuống cầu thang, đã nhìn thấy anh đang ngồi ở trên ghế sa lông đọc báo.
"Em ngủ có ngon không?" Mộ Ly vừa thấy được cô liền đặt tờ báo xuống, đi tới bên cạnh cô, đưa cánh tay rắn chắc ra ôm lấy vòng bụng đã hơi lộ ra của cô.
Cô cúi đầu ở trong ngực anh, "Ừ, rất ngon."
"Tiên sinh, phu nhân, bây giờ có thể ăn cơm chưa?" Lúc này bác Lâm ở trong phòng bếp đi ra, mỉm cười hỏi.
"Ừ." Mộ Ly đáp một tiếng, ngay sau đó ôm Quý Linh Linh, đi thẳng tới trước bàn ăn.
"Mộ Ly, em. . . . . ." Quý Linh Linh bộ dáng cứ như đang muốn nói rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085201/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.